Chương trước
Chương sau
Sao có thể là Tiểu Quan?

Tại sao lại là Tiểu Quan?

Nghe thấy tin này, tâm trạng tôi choáng váng không thể tả được, giống như cố gắng liều lĩnh trèo lên dây leo rồi rơi xuống vực thẳm vô tận ngay khi vừa thấy bầu trời xanh.

Chẳng lẽ tất cả ác mộng mà tôi trải qua đều là âm mưu của Tiểu Quan?



Nghi ngờ này của tôi cần một lời giải thích hợp lí.

Vì lý do này, tôi quay lại thành phố quen thuộc, hẹn Tiểu Quan ở quán cà phê chúng tôi từng đi qua, cô ta cũng không từ chối.

Nghĩ lại cảm thấy thật trớ trêu, chỉ trong vòng không quá 2 tháng, chúng tôi lại hoàn toàn thay thế thân phận, cô ta bây giờ là bà Tô, còn tôi chẳng qua là khách qua đường vội vàng trong cuộc đời Tô Nham.

“Cô đã chơi một ván cờ lớn?”

Đối diện với câu hỏi của tôi, Tiểu Quan dường như không muốn nói nhiều, sau một lúc im lặng, cô ta ôm bụng, dùng đứa trẻ cầu xin tôi tác thành cho cô ta với Tô Nham.

“Vì thế nên tất cả đều do một mình cô diễn? Chỉ vì muốn lấy Tô Nham? Bạn gái cũ, bạn học cấp 3, tất cả đều không có?” Tôi không thể nào chấp nhận được sự thật.

Ngay cả khi sắp làm mẹ, cô ta cũng không nở một nụ cười nào, “Có lẽ tình yêu khiến người ta điên đi…” Cô ra bất lực giải thích.

Tôi nhìn chằm chằm cô ta.

Cô ta thực sự yêu anh ta? Đôi mắt đen của cô ta khiến tôi không thể đọc được gì.

Cô ta gục cuống, giống như đã làm gì sai, thậm chí còn không dám nâng mí mắt.

May mắn là cô ta không nhìn tôi, nếu không cơ thể run rẩy này của tôi sẽ để lộ sự tức giận của kẻ thất bại là tôi.

Uống nửa tách cà phê, tôi mới ý thực được bản thân ngoại trừ chúc phúc thì chẳng còn làm được gì khác.

Làm một cảnh náo loạn, để Tô Nham biết, để mọi người đều biết tôi là người phụ nữ ngu ngốc?

Thôi đi, dù sao cũng chia tay rồi, đó cũng là thể diện cuối cùng, tất cả coi như giấc mộng viễn vông.

Đen tình đỏ bạc. Vì thế, sau khi thất tình tôi được thăng chức vì thành tích công việc nổi bật, nhưng đồng thời phải trả giá bằng việc ở lại Lâm Thị một vài năm.

Bố mẹ tôi rất ủng hộ, bọn họ cảm thấy một môi trường mới sẽ có một khởi đầu mới tốt hơn, tôi cũng nghĩ vậy, hơn nữa thời gian trôi đi, số lần tôi nhớ anh ta càng ít dần.

Nhưng khi tôi nghĩ rằng đã kết thúc, tôi lại nhận được tin Tô Nham đã chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.