"Sắp đến nhà cô chưa?", Trầm Thiết Vỹ không ngừng hỏi.
Hạ Diệp Trầm căng thẳng nắm chặt vải quần áo trên người mình. Cô không tin chắc răng kế hoạch của mình có thành công hay không?
"Sắp đến rồi, tôi thuê tạm một phòng ở khách sạn Bạch Lộ, đến ngay thôi.
Trầm Thiết Vỹ không nói gì nữa. Hắn nhìn chăm chãm vào một bên mặt của cô.
Cô gái vừa trải qua mưa gió, cả người đều toát ra mùi vị thuần thục chín mùi. Bản thân Hạ Diệp Trầm đã đủ hấp dẫn, hơn nữa trong không gian nhỏ hẹp thế này, hương hoa thi
thoảng sẽ đưa đến bên cánh mũi hắn.
Điện thoại bỗng nhiên reo vang, cắt ngang ý nghĩ cầm thú của Trầm Thiết Vỹ.
Hản nghe điện thoại, mày nhíu rất chặt. "Cậu chắc chứ?" Im lặng một lúc.
Nghe xong điện thoại, Trầm Thiết Vỹ đập mạnh điện thoại xuống nền xe.
"Trầm Dư Niên! Khá khen cho mày?”
Hạ Diệp Trầm ngồi nép vào một bên, không muốn cơn tức giận của hắn lan đến người mình. Nhưng hẳn làm sao có thể bỏ qua cho cô?
"Trầm Dư Niên cũng biết tin tức này?"
Chẳng trách hẳn lại tức giận đến vậy.
Xem ra số cổ phần kia đã bị cướp đi. Mới có mấy ngày, nhưng anh hành động rất nhanh.
"Danh sách này là do hẳn ta tìm ra trước. Tôi chỉ nhớ lại mà thôi."
"Vậy mà cô dám dùng nó để trao đổi điều kiện với tôi?", ánh mắt của Trầm Thiết Vỹ long lên đáng sợ.
Cổ bị tên bạo ngược bóp mạnh, Hạ Diệp Trầm gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429734/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.