"ÁIII Cứu! Cứu! Cứu!"
Một vật từ trong nhà xông ra, kèm với tiếng hét của Hạ Diệp Trầm khiến mọi người nhảy dựng lên.
Nhân lúc tất cả còn chưa kịp phát hiện ra thứ gì, Hạ Diệp Trầm lách mình vào bên trong, khóa cửa lại.
Cô còn lấy thêm một chiếc khóa mình tự mua, khóa vào bên trong.
Đám người bên ngoài lúc này mới nhìn dưới chân mình thực chất chỉ là một con chuột chạy bằng pin.
Trầm Thiết Vỹ gắn lên, từng từ như rít qua kẽ răng.
"Hạ Diệp Trầm! Cô nghĩ rằng mình sẽ thoát được sao?"
Cô đứng ở bên trong, lắp bắp:
"Các người cứ đứng đấy, bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát! Các người chạy không thoát đâu! Cùng lắm tôi lại vào tù lần nữa chứ gì?"
Nói xong, Hạ Diệp Trầm bật đèn nhà tắm, khóa cửa lại chờ đợi.
Trầm Thiết Vỹ ở bên ngoài bật cười:
"Người phụ nữ ngu ngốc này! Cô ta tưởng răng mình sẽ thoát được sao?"
Trò trẻ con này hẳn chẳng thèm để vào mắt.
Hắn quát một tên bên cạnh:
"Mày xuống phòng tiếp tân lấy chìa khóa dự phòng và cưa lên đây! Hôm nay tao nhất định phải cho con đàn bà ngu ngốc này biết tay."
Tên kia vâng vâng dạ dạ xuống lấy chìa khóa, chẳng mấy chốc đã mang lên đến nơi.
Còn chưa đến một phút nữa. Nhưng gần như đã qua cả đời với Hạ Diệp Trầm.
Tiếng chìa khóa tra vào ổ. Cửa phòng bị khóa lại bằng khóa dây. Trầm Thiết Vỹ tàn nhẫn cắt đứt nó.
Hản đạp mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429735/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.