Nhậm Hạ Lan chẳng để ý đến sự châm chọc trong câu nói kia. Bà ta cười cười:
"Chị gái, cũng đến giờ rồi. Chúng ta đi vào trong dự tiệc đi"
Cứ như vậy, khách khứa cũng đã đến gần như toàn bộ.
Trầm Dư Niên được Hồng Tịnh San đẩy xe vào trong nhà dự tiệc. Lúc hai người lướt qua nhau, ánh mắt anh dừng lại trên người cô một tích tắc, vừa ấm áp vừa nhu hòa.
Hạ Diệp Trầm đối phó, gật đầu một cái như lúc quan hệ giữa hai người vẫn còn bình thường.
Nhưng lúc xe đi rồi, cô lại thấy một tâm mắt nóng rực sau lưng.
Cô hốt hoảng quay lưng lại, thấy được cái nhìn chăm chăm của Hồng Tịnh San. Cô ta nhả ra mấy chữ bằng khẩu hình:
"Cô! Thual"
"Cô thua?", Hạ Diệp Trầm lẩm bẩm hai chữ này, bản thân đã thấy cảm xúc không còn chút phập phồng nào nữa.
Cô không tranh không đoạt, từ mai Hồng Tịnh San cũng sẽ không bao giờ nhìn thấy cô bên cạnh Trầm Dư Niên nữa.
Có gì mà phải ghen tức?
Dần dà, không khí trong nhà ngày càng trở nên sôi động. Hạ Diệp Trầm chỉ phụ trách trang trí nhà cửa. Cô làm ra vẻ vụng tay vụng chân, nên những việc tiếp khách hầu như không phải động đến, sợ đắc tội với khách.
Cô sờ lên tay mình, lúc này mới nhớ chiếc vòng tay vẫn thường đeo vẫn để lại ở phòng Trâm Dư Niên chưa lấy về. Hôm đó, khi nghe chuyện giữa anh và Cố Thiên Lan xong, cô đã chạy vội đi mất.
Ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429729/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.