"Ai?
Cô đến đây làm gì?"
Hơi thở nóng rực phả vào sau gáy. Là giọng của Trầm Dư Niên.
Hơn nữa còn là Trầm Dư Niên lành lặn có thể đứng thẳng.
Hạ Diệp Trầm suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng. Đúng rồi, người này lừa cô đâu chỉ một lần.
"Con cáo nhỏ, là em sao?", trong lúc Hạ Diệp Trầm hoảng loạn muốn thoát thân, anh cười lên khe khẽ, nhấc bổng cô lên tiến về phía giường.
Hạ Diệp Trầm cứng đờ cả thân mình. Cô cố gắng giãy giụa, nhưng chỉ giống như con mồi nhỏ bé yếu ớt nằm trong vòng tay anh. Cánh tay của Trầm Dư Niên mạnh mẽ, hoàn. toàn giam cô trước l*иg ngực mình.
"Buông... tay.
Lời chưa nói hết, đôi môi của người đàn ông đã hạ xuống.
Lúc này, Hạ Diệp Trầm mới thấy thân thể người đàn ông nóng rực, giống như từ lò nung đi ra. Tay chân cô bị mất nhiệt lạnh như băng, tạo thành sự tương phản gay gắt.
"Sao người em lúc nào cũng lạnh như vậy?", Trầm Dư Niên hỏi nhỏ thâm tình, sau đó ngậm lấy một bên tai cô, khẽ liếʍ.
Một cảm giác tê rần lan dọc cơ thể, hơi thở anh như có rượu, chưa uống đã khiến người ta choáng váng.
Anh càng nói những câu hạ lưu hơn:
"Lạnh cũng tốt, để anh sưởi ấm cho em. Sau đó, em giải nhiệt cho anh."
"Trầm Dư Niên, anh điên rồi."
Hạ Diệp Trầm thấy Trầm Dư Niên tự cởϊ qυầи áo trên người ra, trong lòng gần như sụp đổ, cô gẵn từng tiếng một.
Nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429730/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.