“Có chuyện gì thế?”, trong lòng Bạch Tỉnh Nhiên nhói lên một cái: “Thiên Ân thiếu gia chẳng phải là xuống núi cùng với An Nam và Thẩm thiếu gia sao?”.
“Em cũng không biết, hai anh kia đều đã lên núi để tìm người rồi”.
Bạch Tinh Nhiên cầm điện thoại gọi vào số của Nam Cung Thiên Ân, điện thoại hiển thị không thể kết nối, chắc là không có sóng.
Một mình Phác Luyến Dao đứng bên cạnh cuống quýt: “Làm sao bây giờ, anh họ vốn đã bị cảm nhẹ sẵn, giờ trời lại sắp mưa, nhỡ may dầm mưa rồi sốt, lại không tìm được đường xuống núi thì nguy to, anh ấy chắc chẵn sẽ lại phát bệnh”.
Bạch Tinh Nhiên cất điện thoại, quay người chạy lên núi.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
“Chị dâu họ, chị chờ em với, em đi cùng chị!”, Phác Luyến Dao gọi với theo sau lưng cô, thấy cô đi được đoạn xa rồi mới thôi, nụ cười gian xảo đó lại một lần nữa xuất hiện trên khóe miệng cô ta.
Gòn mỗi Bạch Ánh An là chưa giải quyết thôi, Phác Luyến Dao khẽ thở phào, bắt đầu đi xung quanh tìm Bạch Ánh An, cô ta vừa tìm Bạch Ánh An vừa gọi điện cho Thẩm Khác.
Sau khi đầu dây kia nghe máy, lập tức vang lên giọng vui vẻ của Thẩm Khác: “Sao thế em yêu?”.
“Anh ở đâu thế? Sao em vẫn chưa nhìn thấy anh?”, cô ta vừa nhìn xung quanh vừa hỏi.
Thẩm Khác ngạc nhiên thốt lên: “Anh sắp về đến khu nghỉ dưỡng rồi đây này!”.
“Sao cơ? Sao anh không chờ em mà đã tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793148/chuong-274.html