“Không, em nhất định có thể kiên trì lên đến đỉnh núi”, cô ta nghiêng người dựa vào Nam Cung Thiên Ân, cười với vẻ thảo mai: “Nếu có người cõng em lên thì tốt biết mấy”.
Nam Cung Thiên Ân nhìn cô ta một cái: “Nếu anh cõng em lên chỉ sợ không còn sức để đi xuống nữa”.
“Cũng phải”, Bạch Ánh An nhìn anh mỉm cười: “Em đùa anh thôi, em làm sao nỡ để anh mệt như thế được, hơn nữa sức khỏe của anh vẫn chưa được tốt hẳn”.
Bạch Ánh An còn chưa nói hết, thì nhìn thấy ở phía trước không xa lắm Lâm An Nam đã cõng Bạch Tinh Nhiên đi lên núi rồi.
Còn Phác Luyến Dao lại đứng đó chống hông nhìn Thẩm Khác đang ở trên núi mà gọi: “Này!
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Thẩm Khác! Anh xuống đây cho em, em cũng muốn được cõng lên núi giống chị dâu!”.
Thẩm Khác cũng hai tay chống hông học theo cách cô ta, không ngại mà nói to: “Anh đang muốn được người ta khênh lên đây này, em còn muốn anh cõng? Đuổi theo anh đi, đuổi kịp thì anh sẽ cõng em!”
“Thẩm Khác anh được lăm! Tốt nhất đừng để em tóm được anh!”, Phác Luyến Dao vừa kêu vừa chạy đuổi theo lên núi.
Bạch Ánh An quay người đang định làm nũng để Nam Cung Thiên Ân cũng cõng cô ta, Nam Cung Thiên Ấn lại đi qua người cô ta luôn rồi đi lên núi.
Chưa từng gặp ai không hiểu lãng mạn như anh, Bạch Ánh An bĩu môi, hậm hực bước theo sau Năm trên lưng Lâm An Nam, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793147/chuong-273.html