Cô vừa đi lên núi vừa gọi tên của Nam Cung Thiên Ân, nhưng âm thanh vọng lại ngoài tiếng mưa ra là tiếng sấm chớp. Cô cầm ô trên tay, nhưng quần áo trên người vẫn bị ướt hết, xung quanh tối đen, cô sợ mình không mau xuống núi sẽ bị sét đánh chết, sau đó sẽ bị thú dữ ăn thịt Người lý trí một chút lúc này chắc sẽ phải quay đầu xuống núi, nhưng cô từ đầu đến cuối không thể quay chân mà đi xuống được, thậm chí cô còn bước nhanh về phía trước hơn.
Cô đột nhiên nhớ ra trong ba lô mình hình như có đèn pin, thế là đặt ba lô xuống, mò được chiếc đèn pin nhỏ. Con đường phía trước cuối cùng cũng sáng hơn rất nhiều, cũng cho cô thêm niềm tin để bước tiếp.
Nhưng con đường phía trước lại càng khó đi hơn, toàn là đường vách núi, thỉnh thoảng lại mập mờ nghe thấy tiếng gầm rú của thú dữ, cô càng đi về phía trước thì trong lòng càng sợ hãi.
Cô dừng bước, dần như gục ngã hét lên một tiếng: “Nam Cung Thiên Ân! Anh đang ở đâu?!”
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Phía đối diện vách núi vọng lại tiếng hét của cô, âm thanh đó được không gian xung quanh làm nó trở nên âm u khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
Đúng lúc cô đang định từ bỏ việc đi tiếp, quay đầu rời khỏi cái nơi chết tiệt này, phía trong vách núi bên cạnh đột nhiên vọng đến một tiếng rên rỉ kỳ lạ, Bạch Tình Nhiên sợ giật nảy mình, quay người chạy vội.
Cô chạy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793149/chuong-275.html