Lúc này Lý Ngọc Vân đã không còn sức để chông cự được nữa, thân hình của hắn ngã khụy xuống đất, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng.
" Gàoooooooooooooooooooo "
Một tiếng gào của dã thú vang lên từ bốn phương trời, sau đó giây lát một con cự viên từ trên không trung đáp xuống.
" Rầm ! "
Cự viên rơi xuống đất tạo nên một xung chấn không nhỏ, làm cho Lý Ngọc Vân bị đánh văng ra xa, khóe miệng của hắn không kìm nổi mà run rẩy.
" Mẹ nó, lại lòi ở đâu ra môt con thú siêu khủng như thế chứ ?! " Lý Ngọc Vân cảm giác sợ hãi, bản thân mình còn chưa bằng cái móng chân của con cự viên này nữa. Lúc này, pháp sư hắc ám từ từ đi tới bên mình con cự viên, cánh tay duy nhất nhẹ nhàng âu yếm lớp lông dày của nó. Sau đó hắn quay lại, ánh mắt hung ác nhìn Lý Ngọc Vân.
- "Thằng nhãi, ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, pháp sư truyền thuyết là loại tồn tại như thế nào ! Khặc khặc ... coi như là một món quà đưa tiễn ngươi vậy ! Ha ha ... Nhân thú hợp nhất ! "
Pháp Sư Hắc Ám giơ cao quyền trượng, hắn vừa hung ác nói với Lý Ngọc Vân, vừa nhanh chóng đọc xong một câu thần chú huyền bí nào đó. Tử trương trong tay của hắn phát ra cột ánh sáng màu tím rực rỡ, chiếu thẳng lên trời cao
" Gàoooooooooooo " Cự viên vung tay vỗ vào lồng ngực, hưng phấn ngửa mặt lên trời gào to một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-tam/1884010/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.