Trịnh Thúy Kiều nằm mê mang dưới mặt đất, trên gương mặt của nàng vẫn còn ẩn hiện nét hoảng hốt. Lý Ngọc Vân cảm thấy đau xót trong lòng, hắn muốn xông lên đoạt lại Thúy Kiều. Nhưng ma pháp sư hắc ám nọ đã nhanh chóng đặt một tay lên cổ của nàng, đôi mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Lý Ngọc Vân, nói :
- Thằng nhóc, nếu mi không muốn con nhỏ này chết đi thì trước tiên phế bỏ năng lượng bản thân đi. Ta hứa sẽ cho ai đứa được đoàn tụ với nhau ! Khặc khặc ...
Lý Ngọc Vân nhìn hắn, lạnh lùng hỏi :
- Ngươi muốn gì ?!
Pháp sư cười sằng sặc, hắn đưa một tay vuốt ve chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng, rồi nói :
- Thu hồi con Rồng chết tiệt kia lại, sau đó ném chiếc nhẫn đó sang đây ! Chỉ thế thôi, ta sẽ thả con nhỏ này ra. Thế nào ?! Nhanh chóng làm đi, ta không có kiên nhẫn đâu.
Lôi Long ở bên cạnh truyền âm với Lý Ngọc Vân, " Này cậu bé phải suy nghĩ cẩn thận ... "
Lý Ngọc Vân liền nói : " Ông có cách nào ra một chiêu giết chết tên khốn đó không ? "
Lôi Long có chút ấp úng, nói : " Không ! Hiện tại không có .... "
Lý Ngọc Vân nghe thế liền ảm đảm hắn, hắn không còn gì để trông cậy vào nữa rồi , tốt nhất phải tự mình cứu mình mà thôi . Hắn đọc thần chú thu hồi Lôi Long vào trong chiếc nhẫn, xong tháo nó ra ném tới trước mặt pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-tam/1884009/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.