Nhạc Trúc Hạ đi tới chỗ mấy người họ, Tư Tuyết thấy vậy liền kéo cô sang đứng cạnh mình, dùng móng tay mà bấu vào người cô. Nhạc Trúc Hạ đau đến cắn môi mà chẳng dám ho he nửa lời.
Tần Việt từ nãy giờ quan sát thấy biểu hiện của cô liền biết được cô đang lâm vào tình cảnh gì. Mắt Tần Việt khẽ co lại thầm suy nghĩ một chút về Nhạc Trúc Hạ.
Một đại tiểu thư của Nhạc Gia sao? Bộ dạng trông không giống lắm, nhìn bộ váy cũ rít lỗi thời trên người cô ấy liền biết cô đã chịu không ít thiệt thòi.
Lại thêm dù có che đi những vết bầm tím đó thì ít nhiều cũng lộ ra vài phần.
Nhạc Gia cũng không phải là một tập đoàn nhỏ, nếu không, anh đã không đích thân đến đây rồi!
Nghĩ ngợi một hồi, Tần Việt cất giọng lạnh như băng nói:
- Qua đây!
Nhưng dường như Nhạc Trúc Hạ không để tâm lời anh nói, cô vẫn đứng như trời trồng ở đó.
- NHẠC TRÚC HẠ!
Tần Việt gằng giọng gọi thẳng tên cô.
Nhạc Trúc Hạ khẽ giật mình nhưng vẫn đứng bất động, không dám tiến lên, cô cúi mặt nhìn xuống sàn nhà.
- Không nghe thấy gì à?
Nhạc Gia Lâm khẽ quát cô, ông đã cố gắng nhịn lắm mới không chửi mắng cô thậm tệ ở đây. Ông không muốn Tần Việt nghĩ ông ta là một người cha độc mồm độc miệng nên đành nhân nhượng với cô. Thế mà cô lại chẳng biết điều, cứ đứng như pho tượng ở đấy.
Nhạc Trúc Hạ nghe thế liền hoảng hốt, nhưng chưa kịp bước lên đã bị Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le-cua-tan-thieu/426610/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.