Sofa trong phòng khách được đặt ở ba phía, ông cụ và Phó Trường Định ngồi trên sofa dài ở giữa, hai vợ chồng Phó Trường Vệ và Nghiêm Đường thì ngồi ở phía bắc, sofa phía đối diện vẫn còn trống, là vị trí để dành cho họ.
Bầu không khí nhà họ Phó có bao nhiêu nghiêm túc thế?
Lúc nhỏ Mạnh Nghênh có tới làm khách một lần, ngồi khép nép trên sofa không dám cử động, ông cụ Phó. vì để tỏ ra mình hiên hậu ân cần đã hỏi cô ấy kỳ thi cuối kỳ được bao nhiêu điểm, Mạnh Nghênh suýt nữa đã bị dọa khóc.
Trải nghiệm trong hai giờ ngắn ngủi đã tạo thành một bóng đen to lớn trong lòng cô ấy, cô ấy sợ hãi tránh còn không kịp nhà họ Phó mà người khác tranh nhau nịnh bợ lấy lòng, từ nhỏ đã tỏ rõ tình cảm sâu đậm trân quý không khuất phục trước tiền bạc.
'Thế nhưng Chung Lê lại không sợ hãi luống cuống chút nào, thậm chí còn không cần Phó Văn Thâm dẫn, đã tự mình đi tới lần lượt tặng những món quà mình đặc. biệt mang cho trưởng bối một cách đầy hào hứng.
“Con sau khi bị thương đã quên rất nhiều chuyện, lâu rồi không về làm tròn đạo hiếu, nhưng con không phải cố ý, mọi người cũng đừng giận con nha. Con đã mua khăn choàng cho mọi người, bây giờ tuyết rơi rồi, bên ngoài rất lạnh, phải chú ý giữ ấm.”
Những chiếc khăn choàng cô chọn cho ba người đàn ông đều là màu tối, cùng một nhãn hiệu, nhưng khác màu hoặc kiểu dáng: “Ông nội lớn tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397674/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.