Ngoại trừ nhìn mèo, Hứa Dịch Châu còn muốn nhìn xem vị đại tiểu thư kia rốt cuộc là cao nhân phương nào, tài xế chuyên trách còn chưa đủ để sai khiến, nhất định phải bắt Phó Văn Thâm tự mình đi đón.
Chờ tới khi tài xế dừng xe trước một tiệm làm tóc, Hứa Dịch Châu mặt không chút thay đổi, nếu như anh ta là ông trời thì giờ khắc này chắc sẽ không còn mưa.
"Nơi này cách Vịnh Thiên Phụ ba trăm mét sao? Ném con mèo ra ngoài còn có thể tự tìm đường về nhà."
Hôm nay Chung Lê đến nhà Hách phu nhân ăn gà dừa, thuận tiện cùng bà ta ra ngoài làm tóc.
Trong khoảng thời gian này tóc cô dài hơn trước một chút, chỉ để thợ làm tóc cắt tỉa đơn giản một tí, sau khi ra ngoài với trước khi đi vào nhìn bằng mắt thường gần như không thấy được sự khác biệt.
Bên ngoài mưa nhỏ tí tách tí tách rơi không ngừng, Chung Lê gọi điện thoại cho Phó Văn Thâm tới đón.
Hách Phu Nhân vốn muốn cùng nhau chờ Phó Văn Thâm đến rồi chào hỏi, nhưng dì trong nhà gọi điện thoại tới, nói tiên sinh đi công tác về rồi, bà ta liền về trước.
Chung Lê ngồi ở chỗ ngồi bên cửa sổ tiệm tóc, cô bé thực tập ở đó mang cho cô một tách trà nóng, còn cầm vài loại bánh quy có hương vị khác nhau cho cô ăn.
Chung Lê đang nhắn tin quan tâm Mạnh Nghênh có hài lòng với người hầu mới hay không, một bên thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397571/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.