Phó Văn Thâm dành ít thời gian, cùng gặp mặt với mấy người Hứa Dịch Châu.
Mấy người đàn ông ngồi cùng với nhau, tán gẫu vài câu về quỹ đầu tư và thị trường chứng khoáng, đề tài lại chuyển qua hạng mục ai mới ký chuẩn bị có bước tiến tiếp theo.
Hệ thống sưởi ấm trong sảnh đã được an bài tốt, áo khoác của Phó Văn Thâm lúc vào cửa đã cởi ra, áo Cashmere màu đen không nhu hòa được khí chất lạnh lùng trên người anh chút nào.
Anh ngồi gác chân, không nói nhiều lắm, phàm là lúc mở miệng cũng chỉ nói mấy câu ngắn gọn xúc tích, đánh thẳng vào trọng điểm.
Ánh mắt anh lão luyện, Địch Diệu hỏi anh có cái nhìn thế nào đối với loại cổ phiếu nào đó, đang nói chuyện, Hứa Dịch Châu bất thình lình thò tay qua phía cánh tay của Phó Văn Thâm.
Phó Văn Thâm nghiêng đầu.
Hứa Dịch Châu giơ một tay nói: "Không có ý gì khác đâu, đừng có hiểu lầm, cái này dễ thấy quá, tôi thật sự không có cách nào coi như không thấy cả."
Anh ta lấy một sợi lông trắng dài năm sáu cm từ tay áo của Phó Văn Thâm.
Anh ta nắm lấy sợi lông đó hỏi: "Cái gì đây?"
Cuộc thảo luận về cổ phiếu bị dán đoạn, một đám người duỗi cổ nghiên cứu sợi lông trong tay Hứa Dịch Châu.
"Cái gì?" "Hôm nay lão Phó đã đi đâu?"
"Trắng như vậy, chẳng lẽ là của một mỹ nữ tóc bạc. nào?"
"Cút lẹ, cậu đã gặp qua cô gái nào rảnh rỗi đi nhuộm tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397570/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.