“Này, đừng cúp máy.” Đỗ Thanh Hoa nhận ra: “Tôi có chuyện quan trọng muốn tìm bạn mình, nhưng tôi không liên lạc được với Nam Phương, mí mắt lại nhảy lên liên hồi. Anh mau gọi điện cho tên xấu xa kia, xem có phải anh ta lại bắt nạt Nam Phương rồi hay không? “
“Anh Viễn sẽ không làm như vậy đâu.”
“Tại sao không? Anh ta bắt nạt bạn tôi còn ít sao? “Đỗ Thanh Hoa hỏi ngược lại, nói xong lại cảm thấy không được: “Quên đi, tôi vẫn nên tự mình đến nhà họ Hà tìm xem, không ở đây tức giận với anh nữa.”
“Em nói cái gì vậy?” Trịnh Hoàng Bách bất mãn: “Anh thấy em là không nên qua đó để làm khó chị dâu làm gì.
Sau hai ngày nữa, chị ấy nhất định sẽ liên lạc với em thôi.”
Lời còn chưa dứt thì đã nghe Hà Minh Viễn nói: ‘Để cho cô ấy tới đây đi.”
“Anh Viên!”
“Nam Phương mà tỉnh lại, nhất định sẽ muốn nhìn thấy cô ấy.” Dừng một chút, anh lại bổ sung thêm một câu: “Tôi cũng đang có việc cần phải tìm cô ấy.”
Trịnh Hoàng Bách sờ mũi, vẻ mặt khó xử.
Sự thật chứng minh lo lắng của anh ta là đúng. Sau khi Đỗ Thanh Hoa tới, suýt chút nữa đã đã lật tung hết mái của bệnh viện.
Anh ta ôm cô ấy, khuyên nhủ cả nửa ngày mới làm cho cô ấy ngừng mắng chửi và khóc lóc.
“Trịnh Hoàng Bách! Anh chính là một tên vô cùng xấu xa. Tôi tức chết mất, thật là xấu hổ.” Đỗ Thanh Hoa khit khit cái mũi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3363730/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.