Chương trước
Chương sau
Trân Nam Phương nghe tin Trịnh Hoàng Bách đã đến căn hộ thuê của họ, cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, có khi anh ta tìm Đỗ Thanh Hoa để nói về việc kế toán cho bệnh viện.

Cô cũng không vội quay lại, mà ngồi xuống và cẩn thận nhớ lại chuyện quá khứ…

Vào năm thứ nhất, Tân Anh Huy đến Đại học Thâm Thành tìm cô, có vẻ như anh ta cũng đã từng gặp Ngô Hà, nhưng vấn chưa chính thức giới thiệu.

Sau đó, Tần Anh Huy dường như có hỏi cô về Ngô Hà.

“Trời ạ, lúc đó mình hoàn toàn không phát hiện ra!” Trân Nam Phương đập mạnh vào đầu, cô quả thật quá ngu ngốc, hoặc là nên nói từ khi gặp Dạ Hành, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh chuyện học tập và Dạ Hành mà thôi.

“Dạ Hành…” Cô khẽ lẩm bẩm: “Anh thật sự còn sống sao? Anh đang ở đâu?

Thật sự bị thương nặng sao? Anh có quan hệ gì với Tân Anh Huy hay Ngô Hà không?”

Nếu phỏng đoán của Ôn Tứ Hiên là đúng, thì Ngô Hà và Tần Anh Huy không đồng ý ở điểm nào?

Tần Anh Huy thích Ngô Hà, muốn kết giao với cô ta, rồi sau đó cô ta thích Hà Minh Vũ, càng chắc chắn hơn là sau khi Hà Minh Vũ bị thương ở đầu, Ngô Hà lại thích Hà Minh Viễn sao?

Cho nên Tần Anh Huy liền lên kế hoạch để cô kết hôn với Hà Minh Viễn?

“..” Trần Nam Phương sao lại cảm thấy lộn xộn, huống hồ tại sao cô lại là người bị hy sinh ở đây?

Lông mày cô ấy nhăn lại, cô không thể nói rõ có điều gì đó là lạ, nhưng cô không thể hình dung ra được.

Đúng rồi!

Trần Nam Phương võ trán thật mạnh, Tần Anh Huy biết Dạ Hành là ai, thì Ngô Hà chắc chăn cũng biết!



Thân thể so với suy nghĩ còn nhanh hơn một bước, cô đứng dậy lao ra ngoài, ánh mắt trong veo nhìn chằm chăm Ngô Hà.

“Cô làm gì vậy?” Ngô Hà cảnh giác cực kỳ.

“Đột nhiên nhớ tới một chuyện.” Trần Nam Phương đôi mắt đẹp: “Đêm trước khi chết, anh trai tôi gọi điện thoại cho tôi, muốn tôi hỏi cô Dạ Hành là ai.”

Ngô Hà sắc mặt lập tức tái nhợt, biến sắc!

“Cô biết đúng không?” Trần Nam Phương năm lấy cánh tay cô: “Nói cho tôi biết! Anh ấy là ai! Anh ấy đang ở đâu? Cô biết từ khi nào?”

“Cô buông tay ra đi!” Ngô Hà hai tay vùng văng mà gào thét: “Tôi không biết cô đang nói cái gì, cô đừng hù dọa làm tôi sợi”

Trần Nam Phương mạnh mẽ kéo cô †a một cái, đột nhiên buông tay ra, chỉ thấy cô ta lùi lại đụng phải ghế văn phòng, cả người ngã xuống đất vì mất thăng bằng.

“Ngô Hà, trong lòng cô có quỷ.” Trần Nam Phương trịch thượng nhìn cô ta từ trên cao, tự tin nói: “Không phải cái chết của anh trai tôi có liên quan đến cô đó chứ?”

“Vớ vẩn! Tôi còn không biết anh trai của cô là ail”

“Thật sao?” Cô hơi cúi xuống, nheo lại đôi mắt đẹp “Nhưng cô biết Dạ Hành là ai đúng không?”

Ngô Hà ánh mắt run rẩy lóe lên, chợt nở nụ cười kỳ quái: “Trần Nam Phương, cô đến bây giờ còn nhớ thương người bạn quen qua mạng của mình sao? Nếu như Hà Minh Viễn biết chuyện này, cô nói xem với tính cách ngang ngược, anh ấy sẽ làm thế nào?”

“Anh ấy làm gì không cần cô quan tâm. Nói cho tôi biết Dạ Hành là ai và bây giờ anh ấy đang ở đâu?”

“Anh ta đang ở nước Anh, nhưng anh ta nói rằng đời này anh ta không muốn gặp cô.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.