Ngô Hà ra vẻ yếu đuối mong manh đóng cửa lại: “Không ai cho phép, nhưng tôi chắc chắn nếu tôi mở miệng đề nghị với Minh Viễn, anh ấy nhất định sẽ đồng ý với tôi thôi.”
Không đợi Trân Nam Phương lên tiếng, cô ta nói tiếp: “Sợ tôi nghe cô nói chuyện điện thoại à? Sẽ không phải là sau lưng Minh Viên vụng trộm với người đàn ông khác đó chứ?”
“Cúp máy trước, liên lạc lại sau.”
Trân Nam Phương nhẹ nhàng đặt điện thoại lên bàn, lạnh lùng nhìn Ngô Hà: “Thì ra cô là người đáng thương như „ vậy.
“Ý cô là gì?” Cô lộ rõ vẻ khẩn trương.
“Mở miệng ra là Minh Viễn, người không biết còn tưởng rằng các người tình sâu như biển, đáng tiếc anh ấy đã nói hết với tôi rồi” Trần Nam Phương cố ý nhấc cổ lên, chậm rãi nói: “Anh ấy căn bản không có quan hệ gì với cô, mà là vì anh trai anh ấy mà thôi.”
Ngô Hà sắc mặt trắng bệch từng chút một, nhưng hai mắt dính nhau như rắn, giọng điệu thay đổi lại, yểu điệu nói: “Nam Phương, trước đây tôi cũng đã nói rồi, tôi cùng Minh Viễn không có gì…”
“Tôi không muốn nhìn cô diễn xuất chút nào.” Trần Nam Phương ngắt lời cô †a: “Nếu không có việc gì khác thì mau ra ngoài đi, bằng không tôi không chắc cũng sẽ làm nũng với Hà Minh Viễn đấy.
Anh trai anh ấy tuy rằng quan trọng đấy, nhưng để xem một người thổi gió bên gối như tôi cuối cùng có thể làm được gì”
Hai mắt Ngô Hà trợn to, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3333783/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.