“Đúng vậy đó, cô không biết tôi từng nghĩ muốn kết bạn với nhiều người làm luật sư thế nào đâu.” Đỗ Thanh Hoa dửng dưng nói, cô ấy cười ra một nụ cười trắng sáng: ‘Sau này chúng tôi lại †ìm cô thưa kiện, cô nhớ giảm giá đó nha.” 
“Không sao cả, giảm chín phần trăm nhé!” 
“Ha ha… Ba người đều cười. 
Các cô lại trò chuyện chủ đề khác, không nghĩ tới tam quan nhất trí lạ thường, ba người không khỏi có cảm giác cùng chung chí hướng. 
“Vậy tôi sẽ không quấy rầy Thanh Hoa nữa, cô cần nghỉ ngơi nhiều. Cô hãy mau chóng khỏe lên, chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài chơi.” 
Đỗ Thanh Hoa làm một thủ thế với Lục Diệp Anh: “Nhiều nhất ở đến tuần này là tôi sẽ xuất viện, không thì tôi sẽ bị bí chết!” 
“Cậu đừng nói bậy!” Trần Nam Phương trừng mắt nhìn cô ấy: “Chuyện quan trọng nhất là cậu phải mau hết bệnh!” 
“Diệp Anh cô nghe cô ấy nói kìa, thật sự là gương mặt công chúa mà trái tim phù thủy.” Đỗ Thanh Hoa nói xong cũng bị dọa sợ rồi, cô ấy không ngừng thở dài nịnh nọt: “Thật ra tớ thích được Nam Phương quan tâm nhất.” 
“Đúng đấy, có người chăm sóc và quan tâm tốt bao nhiêu!” Lục Diệp Anh †ỏ vẻ hâm mộ: “Nam Phương, sau này Thanh Hoa còn dám không thành thật, cô cứ đến quản tôi.” 
“Cậu ấy có trung thực hay không tôi đều quản cô mài” Trần Nam Phương cười dịu dàng, cô thích luật sư Diệp Anh, từ lần đầu tiên gặp mặt cô đã có ấn tượng tốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518282/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.