Trông ánh mắt sư thúc mà lòng tôi kinh hãi, bèn gật đầu thật mạnh."Sư thúc yên tâm ạ, nhất định cháu sẽ giúp chú lấy túi kim lại"."Không, đây không phải giúp tôi mà là giúp cho những người vá xác như chúng ta!"Sư thúc vỗ vai tôi, ông ấy dùng sức rất mạnh.Tôi chỉ cảm thấy vai mình trĩu nặng, không khỏi hít thật sâu, lòng tràn ngập gánh nặng trách nghiệm thần thánh."Vâng! Cháu hiểu rồi!"Sư thúc hài lòng nở nụ cười, nhưng nụ cười ấy vẫn rất lạnh lùng."Sư thúc, vậy khi nào thì cháu phải đi trộm túi kim đó vậy?"Sư thúc cau mày: "Không phải trộm, cháu hãy nhớ kỹ đó là thứ thuộc về chúng ta".Tôi biết mình đã lỡ lời, bèn phỉ phui cái miệng mình rồi xấu hổ cúi đầu.Sư thúc nói tiếp: "Ba ngày sau là một ngày quan trọng, sẽ có một hoạt động cúng tế bí mật được tổ chức, đến lúc đó họ sẽ dùng kim châm vá thi thể cho một đám gian ác.Vậy nên cháu buộc phải lấy túi kim về trước ngày đó. Cháu hãy vào thành phố để quan sát tình hình trước rồi nghĩ cách lấy kim về"Nghe bảo vẫn còn ba ngày nữa, tôi bèn thở phào nhẹ nhõm, vậy là tôi có thời gian để báo thù cho Thất Thất rồi."Vậy là cháu có thể vào thành phố được rồi ạ?", tôi hỏi.Sư thúc gật đầu.Thấy sư thúc quay đi, tôi bèn hỏi ông ấy: "Sư thúc, chú phải đi rồi à?""Ừ, tôi còn chuyện quan trọng hơn phải xử lý, vậy nên đành nhờ cháu việc này vậy".Tôi vội hỏi sư thúc người bảo vệ túi kim châm là ai? Và người định cướp kim châm là kẻ nào?Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756822/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.