**********
Dịch: Đỗ
***
“Lúc tôi tỉnh lại thì trời đã sáng bảnh. Tôi chạy đi tìm vợ mình, muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Song, cô ấy lại không buồn đếm xỉa đến tôi, cả nhà cũng chẳng một ai thèm nghe lời tôi nói. Tôi không thể bỏ họ ở lại để chạy lấy thân được, nên buộc lòng phải nhẫn nhịn, chịu đựng nỗi sợ hãi. Nhưng ‘nó’ không xuất hiện nữa. Có điều, tôi nhận thấy những người xung quanh mình đều rất lạ. Người nhà tôi cũng trở nên kỳ quặc, không chỉ đối xử tồi tệ với tôi hơn ngày thường, vợ tôi thậm chí còn mắt qua mày lại với gã chủ nhà trọ. Còn anh ta cũng mặt mày u ám khác thường. Đôi khi, tôi có cảm giác họ là người khác. Tôi không biết có phải ‘nó’ đang tác yêu tác quái hay không, nhưng tôi đã hạ quyết tâm ngậm bồ hòn làm ngọt, đợi đến kỳ nghỉ kết thúc, cuối cùng chúng tôi đã có thể rời đi.”
“Tuy nhiên, tôi không ngờ, ấy vậy mà ‘nó’ lại theo chúng tôi về tận nhà.”
“Khi phát hiện ra sự thật này, tôi đã vô cùng tuyệt vọng và hoảng hốt. Lúc tôi mở tủ lạnh ra, nó sẽ biến thành quả dưa hấu mà cười với tôi; Tôi đi vào phòng ngủ, nó sẽ biến thành cái gối đầu và cười với tôi; Lúc tôi đi vào phòng vệ sinh, nó ở trong gương mỉm cười với tôi; Tôi đi vào bếp, nó biến thành đủ loại đồ ăn mà cười với tôi. Dù tôi có lấy dao cắt nó thành mấy khúc, nó vẫn vặn vẹo và cười với tôi, như thể đang cười nhạo cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta/1747168/chuong-13.html