**********
Dịch: Đỗ
***
“Lí Cảnh Minh, giờ anh đã không bị nó khống chế nữa. Có gì thì anh nói ra, tôi sẽ giúp anh.” Tiểu Hạ nghiêm túc nói.
Lí Cảnh Minh ngơ ngác nhìn Tiểu Hạ và Nguyễn Chiêm, vẻ mặt không mấy tin tưởng.
“Đây là vị pháp sư cao tay mà tôi mời tới, chính anh ấy đã giúp anh tạm thời thoát khỏi sự kiểm soát của ‘nó’. Tuy nhiên, con ma này có sức mạnh rất thâm hậu, chúng tôi chỉ có thể trấn áp ‘nó’ trong chốc lát. Bây giờ mà anh không nói thì tôi cũng chẳng còn cách gì để giúp anh. Anh nói ra thì chúng tôi mới tìm được thứ khắc chế nó. Chẳng lẽ anh cam chịu bị nó bắt nạt, còn làm hại đến cả nhà anh như vậy sao?”
Nguyễn Chiêm nghĩ bụng: Anh là pháp sư do cô mời tới? Cô rõ thật là biết cách ăn nói. Thảo nào nói chuyện với luật sư phải mất một khoản phí. Năng lực của cô kém cỏi là thế mà cũng có thể bịa chuyện khéo ra phết.
Song, Lí Cảnh Minh vẫn không dám tin tưởng một cách dễ dàng.
“Lần trước chẳng phải anh bảo tôi giúp anh sao?” Tiếu Hạ cuống lên, “Nếu chính anh không hăng hái thì chẳng ai giúp được anh hết. Bản thân anh thì không nói làm gì, nhưng anh không nghĩ cho con trai anh ư? Mấy hôm trước, ‘nó’ còn muốn hại con trai anh đấy!”
Câu này đã tác động đến Lí Cảnh Minh. Anh ta ngẩng phắt đầu lên, khiến Tiểu Hạ giật cả mình, còn tưởng anh ta lại bị con ma khống chế.
"Cô là ai?"Anh ta hỏi Tiểu Hạ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta/1747167/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.