**********
Dịch: Đỗ
Tiểu Hạ giật mình tỉnh dậy.
Lại là ác mộng, ác mộng lại tới hành hạ cô.
Tiểu Hạ đổ mồ hôi lạnh khắp toàn thân. Cô rất muốn vén chăn, xuống giường đi lấy một cốc nước, nhưng lại không dám rời khỏi ổ chăn. Ít nhất hơi ấm này còn cho cô chút cảm giác an toàn. Đồng hồ huỳnh quang trên tủ đầu giường hiển thị thời gian là 2 giờ 40 phút sáng. Ánh sáng lờ mờ của kim đồng hồ lập lòe, cộng thêm tiếng tích tắc tích tắc khiến con người ta cảm thấy giống như có thứ gì đó đang tiến đến gần mép giường.
Điều đó làm cho Tiểu Hạ càng vùi sâu vào trong chăn hơn, cuối cùng rúc hẳn cả người vào trong chăn, chẳng nghe thấy được tiếng gì khác ngoài nhịp tim của mình.
Cô không nên tham rẻ mà thuê căn phòng nhỏ khuất sáng, ngay cả ánh mặt trời cũng không rọi tới được này. Lúc trước thì không sao, nhưng dạo gần đây, cô không tài nào ngủ yên giấc sau khi nhận vụ án kia. Có lẽ cô nên kết hôn hoặc tìm một người bạn trai để sống cùng, vậy thì sẽ không sợ hãi thế này nữa. Tuy chỉ là một cơn ác mộng, nhưng cảm giác chân thực không phải là thứ mà người nhát gan như cô có thể chịu đựng được.
Hay là chọn Vạn Lí nhỉ? Phải cái, bọn họ quá hiểu nhau. Chỉ nghĩ đến việc nằm cùng giường với người như anh ta thôi, Tiểu Hạ đã cảm thấy ngượng ngùng đến nổi gai ốc. Không được, không được, phải đổi một người khác. Hay là… Nguyễn Chiêm?
Cái tên Nguyễn Chiêm khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta/1747159/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.