Làm chuyện gì cũng phải nhanh chóng quyết định, nếu mất cơ hội rồi thì bạn sẽ không cách nào đạt được mục đích.
Bây giờ Tiểu Hạ đã thể nghiệm sâu sắc chân lý này.
Hôm qua lúc về Sở cô nên lập tức xin Chủ nhiệm đổi người thụ án, nhưngcô lại không làm. Kết quả là sáng sớm nay cô mới hay Chủ nhiệm đã đicông tác gấp, cô đành phải miễn cưỡng nhận tiếp án này rồi. Ở nơi này,không có sự đồng ý của Chủ nhiệm thì không ai dám tự ý sắp đặt côngviệc, cũng không dám gọi điện quấy rầy ông đi công tác.
Trừ khi cô từ chức! Nhưng công việc tốt thế này không dễ kiếm được, mà cô cũng không thể báo đáp ân tình Chủ nhiệm Phan như vậy.
Trong lòng cô buồn phiền không rõ, đêm qua lại liên tục gặp ác mộng,không biết phải làm sao cho tốt. Trước đây gặp chuyện như vậy xong côthường đến bác sĩ tâm lý miễn phí của mình để giải sầu. Vì vậy mà cô tận dụng thời gian nghỉ trưa trực tiếp đến gõ cửa văn phòng của anh ta.
Vạn Lý là người đàn ông 31 tuổi, bác sĩ của phòng khám tâm lý ở tầngmười bốn, bề ngoài cao lớn trí thức nhưng lại có một đôi mắt trong veođầy thiện ý khiến cho người ta sinh lòng tin cậy. Mà cô vì giúp anhthắng kiện ly hôn, còn công tác chung một tòa nhà, hơn nữa trên ngườianh có cảm giác ấm áp an toàn nên họ đãtrở thành bạn bè.
”Lại bị bóng đè?” Nhìn ánh mắt tán loạn của cô, anh hỏi.
”Nhiều khi tôi rất ghét bác sĩ tâm lý, sớm biết vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta/1747157/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.