Triều Vũ chẳng ngờ hôm nay Hứa Bác Diễn sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như thế, sau một trận “Vật lộn”, toàn thân hai người chỉ toàn là mồ hôi.
Hứa Bác Diễn ôm cô: “Đi tắm một cái nhé?”
“Anh vào tắm trước đi.” Cô muốn tỉnh táo lại trước đã. Đậu hũ cũng bị anh ăn sạch rồi, mặc dù cô cũng đã chạm được vào cơ ngực cô mơ tưởng bấy lâu, nhưng tính ra cô mới là người thiệt hơn.
Triều Vũ nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, cô vỗ vỗ mặt, đứng dậy đi tới phóng tắm. Đúng lúc cửa phòng đang mở, Hứa Bác Diễn đã tắm xong, quấn khăn tắm để trần nửa người trên, đang giặt quần lót.
Triều Vũ lúng túng đưa mắt sang nơi khác.
Hứa Bác Diễn nói một câu: “Mang quần áo vào đây anh giặt luôn cho.”
Mặt Triều Vũ nóng lên, cô lập tức lắc đầu: “Không cần. Mai em mang về tự giặt cũng được.”
Anh bật cười: “Tùy em đấy.”
***
Sáng hôm sau, mọi người dùng bữa sáng trên tầng thượng.
Sáng sớm khung cảnh xung quanh tĩnh lặng, trong không khí phảng phất mùi hơi nước mát mẻ.
Triều Vũ đã thấy Thạch Gia Hành ngồi bên cửa sổ, cô thản nhiên mở miệng chào anh một tiếng.
Thạch Gia Hành nhìn cô, lại quay sang nhìn Hứa Bác Diễn, cảm xúc ngỡ ngàng trên gương mặt lóe lên một cái rồi biến mất, lại nhìn thấy vết tím xanh trên cổ cô, cuối cùng mở miệng cũng chỉ là chữ “Chào” cứng ngắc.
Triều Vũ và Hứa Bác Diễn bưng đĩa ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339290/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.