Người trên giường bỗng kêu lên thất thanh: “Tiểu Khê —— Tiểu Khê —— “
Hai người Triều Vũ và Hứa Bác Diễn đều khẽ giật mình.
Nhất là Hứa Bác Diễn, toàn thân anh cứng ngắc, sắc mặt âm trầm dọa người.
Triều Vũ khẽ kéo tay anh: “Bác trai tỉnh rồi à anh?”
Hứa Bác Diễn mặt nghiêm lại, anh nhanh chân bước tới bên giường, cúi người kiểm tra: “Ba —— “
Hứa Kiếm Phong từ từ mở mắt, thật lâu sau ông mới tỉnh tảo lại, ánh mắt dần trở nên có hồn hơn. Sau khi thấy được người trước mặt, trong mắt tràn ngập mong đợi.”A Diễn, con tới rồi à.”
Hứa Bác Diễn nói: “Con đi gọi bác sĩ.”
“Không cần, ba đỡ rồi.” Hứa Kiếm Phong từ từ nói, ánh mắt chuyển từ Hứa Bác Diễn sang Triều Vũ đứng bên cạnh anh.
Triều Vũ vừa chạm mắt với ông, cô khẩn trương nuốt nước bọt một cái, trên mặt lóe lên chút bối rối rồi mau chóng biến mất: “Bác trai, chảo bác.”
Hứa Bác Diễn giới thiệu : “Đây là Triều Vũ, bạn gái con.”
Hứa Kiếm Phong thất thần trong giây lát: “Tốt lắm.”
Triều Vũ không biết phải nói gì, đành phải ngoan ngoan đứng ở nơi đó.
Trong lòng Hứa Kiếm Phong tràn đầy cảm khái. Ông đột nhiên lên cơn đau tim, Tiêu Vận bị dọa chết khiếp, lúc ấy trong nhà chỉ có hai người bọn họ. May mà xe cứu thương tới kịp thời.”Dì con đâu?”
“Dì về nhà dọn đồ rồi. Dì cả đâu ba?”
“Con gái dì ấy có thai, hôm qua vừa về nhà rồi.”
Hứa Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339292/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.