Hải Ninh khóc rất lâu, hai mắt cứ đỏ hoe . Cuộc đời của cô không hiểu sao lại thành ra như thế này nữa, không hề hạnh phúc và cũng không bao giờ được trọn vẹn gì cả... 
" Hức. .hức nên đi thôi !' 
Sau đó cô liền đứng dậy đi thu dọn đồ đạc ,đã đến lúc nên rời đi rồi . 
Nhưng mà đơn ly hôn anh ấy vẫn chưa đưa cho mình nữa, không viết thì mình tự viết vậy . 
Sắp xếp quần áo xong thì Hải Ninh liền ngồi xuống viết đơn ly hôn . 
Đến người viết đơn cũng phải là cô nữa sao ,đúng là quá nực cười mà ... 
"Cạch ." 
Phó Duy Bắc đẩy vali vào trong phòng, cả người có chút mệt mỏi sau đó thì liền cởi áo khoác ra rồi quăng xuống giường. 
Hải Ninh định ra đi trong âm thầm nhưng mà không ngờ bây giờ anh ấy đã trở về rồi . 
" Hải Ninh lấy cho tôi ly nước. " 
"Được ." 
Hải Ninh viết xong thì liền ký tên, sau đó đứng dậy đi lấy nước cho anh . 
" Nước của anh ." 
"Ừm." 
" Cô soạn hành lý định đi đâu vậy ." 
" Duy Bắc cũng sắp đến ngày chúng ta ly hôn rồi, cho nên tôi muốn đi sớm 1 chút. " 
"Bụp '" 
Ly nước Duy Bắc cầm trên tay liền rơi xuống đất . 
" Ly hôn ." 
" Phải." 
" Đây là đơn ly hôn tôi đã ký rồi, anh mau ký đi. " 
" Anh yên tâm đi tôi không có lấy bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3738785/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.