Đêm qua không biết là bản thân bị Phó Duy Bắc dày vò như thế nào nữa ,cô chỉ biệt bản thân rất mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi mà thôi. 
Trời đã sáng từ khi nào rồi nhưng mà 2 người họ vẫn chưa thức dậy , quần áo thì đầy ở dưới đất ,có cái nguyên vẹn nhưng mà có cái cũng đã bị Phó Duy Bắc xé rách nát . 
Hải Ninh nằm trên cánh tay của Phó Duy Bắc, chăn thì kéo đến tận ngực, hai người nằm rất sát với nhau dường như chỉ cách có vài xăng ti mét mà thôi . 
"Ư." 
Mới sáng sớm mà Lê Ngọc Hà đã đến rồi, quản gia rất là bất ngờ khi mà thấy cô ta ở đây ,mấy tháng rồi mới gặp lại. 
"Bác quản gia Duy Bắc đâu rồi cháu muốn gặp anh ấy ." 
"À cậu chủ đang ở trên phòng ." 
Giờ này muộn lắm rồi nhưng mà vẫn chưa thức dậy sao ,đã hơn 9 giờ sáng . 
" Vậy tôi đi lên đó ,anh ấy thấy tôi thì chắc sẽ mừng lắm. " 
" Cô ngồi ở đây chờ đi lên đó không có tiện đâu ." 
"Tôi không thể chờ được nữa đâu, tôi muốn gặp anh ấy ngay bây giờ." 
"Cậu chủ đã có vợ rồi, cô không thể nào lên đó tùy tiện như vậy ,.." 
" Ông nói tôi tùy tiện sao , tôi là bạn gái của Duy Bắc đó ,vã lại Tôn Hải Ninh là mẹ của Duy Bắc chọn chứ anh ấy đâu có yêu thương gì cô ta đâu ." . 
" Tôi phải đi lên đó mới được." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3738786/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.