Hai tuần sau .
Hải Ninh lúc này vừa bước ra khỏi cổng bệnh viện thì gặp Lê Ngọc Hà ,cô không nghĩ là có thể gặp lại cô ta ở đây,bởi vì cô biết là Phó Duy Bắc vẫn cho người đi tìm Lê Ngọc Hà .
" Hải Ninh trùng hợp quá sao cậu lại ở đây ."
" Mẹ tôi bị bệnh cho nên tôi đến đây "
" Sau cậu nói chuyện trông xa cách quá vậy chúng ta từng là bạn thân mà. "
" Chỉ là đã từng mà thôi. "
" Hải Ninh chúng ta tìm chỗ nói chuyện đi, mình có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu "
" Được ."
Sau đó thì 2 người đi qua quán cà phê ở bên đường.
" Cậu uống nước đi,đây là trà sữa mà cậu thích nhất mà "
" Mà cậu cũng lạ thật đấy thích cái gì là chỉ uống 1 loại đó thôi, cũng giống như đàn ông vậy đó,sau bao nhiêu năm thì cũng chỉ thích anh ấy mà thôi. "
" Cậu bây giờ đã là thiếu phu nhân nhà họ Phó rồi, xem ra cũng hãnh diện thật đấy "
" Lê Ngọc Hà cô nói đúng đó, tôi thích trà sữa matcha thì chỉ uống 1 loại này thôi, còn về Phó Duy Bắc thì tôi thích anh ấy đã 7 năm rồi và bây giờ vẫn y như vậy "
" Cô nói những lời đó rất là khó coi, đừng nghĩ tôi không biết những chuyện mà cô đã làm. " .
" Hải Ninh ý của cậu là sao vậy, mình làm gì có lỗi với cậu à
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3738451/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.