Phó Duy Bắc vừa bước vào phòng thì thấy có đống đồ được đề ở trên giường, có rất nhiều loại túi lớn và túi nhỏ với nhau,Tôn Hải Ninh lấy đâu ra nhiều tiền mà mua quá vậy,dường như lúc cưới cô ta về thì anh không có chỗ tiền cô .Vậy chắc là tiền của Tôn Dư chứ gì, nhưng mà hôm nay cô ta ở công ty của anh từ trưa đến chiều lận mà vậy rất cuộc cái đống này là ở đâu ra vậy chứ hay là cô ta có đàn ông bao nuôi đây .
" Hừ,cô giỏi lắm ."
Phó Duy Bắc cởi caravat ra rồi sau đó liền đi ra ngoài .
" Cậu chủ cậu cần gì sao ...
" À cái đống đồ trong phòng từ đâu ra vậy ."
" Là mẹ của cậu mua cho thiếu phu nhân đấy "
" Mẹ tôi đến đây sao. "
" Đúng vậy đến lúc trưa. "
" Được rồi, ."
Hạ hoả rồi, anh cứ nghĩ là Tôn Hải Ninh có đàn ông ở bên ngoài . .
Sau đó thì anh cũng đi vào trong nhà tắm, không biết tự nhiên thế nào mà anh lại cảm thấy khó chịu khi có người tặng quà cho Tôn Hải Ninh ..
30 phút sau anh cũng đã tắm rửa xong .
[Reng ...reng...]
[ Alo con nghe đây mẹ ..
[Đang ở nhà à ...
[ Con ở nhà .]
[Ừm ở nhà thì tốt, có vợ rồi đừng có mà chơi bời nữa, à con không được liên lạc với Lê Ngọc Hà nữa đấy ]
[ Con biết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3733173/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.