Rất nhanh sau đó thì Phó Duy Bắc liền rời khỏi nhà, cô cũng nhìn thấy nhưng mà cũng đâu có tiếng nói gì đâu rõ ràng là bảo cô nấu cơm ấy vậy mà bây giờ lại không muốn ăn .
Thấy vậy cô cũng tự ngồi xuống ăn luôn, bỏ thì phí lắm đối với cô đồ ăn không được lãng phí .
Hải Ninh ngồi xuống rồi ăn 1 mình, lúc nãy làm quá nhiều món luôn vậy mà bây giờ chỉ có 1 mình cô ăn mà thôi .
Sau khi ăn xong thì cô lên lầu, vừa đi vào thì thấy đã thấy túi lớn túi nhỏ ở trên người rồi cô không nhớ là bà ấy lại mua nhiều như thế đấy.
Mở ra thì thấy toàn là quần áo mà thôi, nào là váy ngủ váy ngủ ren các thứ nữa, nhìn vào đúng là nóng con mắt .
Bên cạnh đó cũng có vài cái kín đáo 1 chút,đã thế còn có trang sức nữa chứ mấy cái này chắc tốn kém lắm, nhìn vào đã biết chúng là hàng hiệu rồi.
Hải Ninh đem bỏ vào trong tủ,sau đó thì lấy quần áo rồi đi vào nhà tắm.
Tắm rửa xong thì cô đi ra ngoại sofa ngồi xem tivi, thật sự mà nói thì cô rất muốn đi làm, nếu không đi làm thì sẽ không có tiền mua đồ ăn cho mẹ đâu,cô ở đây thì không cần tiền nhưng mà mẹ của cô thì rất là công ngặt nỗi Phó Duy Bắc không có cho cô đi làm,càng nghĩ càng thấy anh ấy có chút quá đáng.[ Alo con nghe đây mẹ. ].
[ Ngày mốt con và Duy Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3733254/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.