Lời vừa nói ra, máu sôi trào đến nơi sâu nhất trong lồng ngực.
Đầu ngón tay Lâm Tam Thiên nóng bỏng, dừng lại trên làn da đẫm máu, xúc cảm càng thêm rõ ràng.
Nước ấm nhỏ giọt liên tục từ vòi và âm thanh ướt át lan tỏa trong sự im lặng.
Lam quay đầu lại, đôi mắt trở nên xanh sẫm trong hơi nóng ẩm ướt.
Y nắm lấy tay cổ tay Tam Thiên: "Cậu chắc chứ?"
Y biết Tam Thiên chắc chắn sẽ đưa ra câu trả lời khẳng định, nhưng y cần lời hứa hẹn từ chính miệng đối phương.
Lúc này, các giác quan của Lâm Tam Thiên bị phóng đại lên vô số lần.
Bàn tay bị Lam cầm đang run rẩy một cách không kiểm soát.
Anh nhìn vào mắt Lam: "Tớ chắc chắn."
Tớ chắc chắn.
Từng chữ đều rất rõ ràng khẳng định, hệt như lời hứa sâu sắc nhất.
Ngay cả giọng nói cũng nóng bỏng, thoáng chốc xuyên thủng màng nhĩ, vai của cả hai đều run lên.
Lại là sự im lặng đến nao lòng.
Lam cầm cổ tay anh, cứ bình tĩnh nhìn anh như vậy, màu mắt lại đậm hơn.
Lâm Tam Thiên hơi điều chỉnh hơi thở, tiếp tục nói: "Tớ đã kiểm tra dự báo thời tiết, trời sẽ mưa cho đến bốn giờ sáng, chúng ta có đủ thời gian."
Lam không nói gì, ngón tay của Tam Thiên càng run hơn.
Nhưng anh vẫn tiếp tục nhìn Lam kiên định nói: "Tuy ngủ không nhất thiết là cách để làm sâu sắc thêm khế ước, nhưng..."
Anh cắn môi.
Có lẽ vì vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-trong-guong/2885069/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.