Bao nhiêu kỹ năng cô dạy, thời gian của cô ta, công sức của cô ta, còn cả tâm huyết của cô ta, thế mà người đàn bà kia lúc này lại làm cái quái gì ở khu rừng đó với mấy con súc sinh đó vậy? “Kích động gì chứ?Kịch hay còn chưa bắt đầu mà!” Viêm Thần nhàn nhã lên tiếng, hắn đạp cô quay lại đẳng sau, khẽ nhàn nhạt buông một câu.
Khúc Vận tuy nói rằng được hắn mang theo, nhưng mà đãi ngộ còn lâu mới bằng được Lâm Quân Dao lần trước, h nói đúng hơn, tên khốn này 24h đều phải tìm được cách hạ bệ, làm cô xấu hổ thì mới chịu được. “Tên khốn này, tôi không phải chó của nhà anh....!” Khúc Vận gắn lên, giận dữ nhìn hắn. Viêm Thần làm ngơ cô, mặc cho cô bị trói ở một chân ghế.
Khúc Vận cảm thấy bản thân từ lúc gặp phải tên ôn thần này thì không có ngày nào là tốt đẹp cả. “Kiếp trước nhất định là anh đã chết rất thảm dưới tay của tôi.”
Viêm Thần cười tà: “Hừ. xem tiếp đi!”
Khúc Vận không để ý đến Viêm Thần nữa, tầm mắt lập tức lại quay trở lại màn hình.
Màn hình lớn dựng trước mắt đang chiếu rõ ràng trận chiến ác liệt của Lâm Quân Dao với bầy thú, mấy là nhìn thấy cô sắp làm mồi cho đảm súc sinh Khúc Vận gấp đến nỗi siết chặt cả bàn tay lại.
Hồng Thiên liếc Trương Đình một cái, hờ hững bình phẩm một câu: “Hiếm khi thấy cậu lại không kè kè ở bên cô ta, không lẽ cậu không sợ người của tôi động tay động chân một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700794/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.