Hai ngày sau, Lâm Quân Dao rốt cuộc cùng lê được cái mạng của mình, thoát khỏi khu rừng quỷ quái kia. Một lần nữa nhìn thấy bình minh lên, trái tim nhỏ bé trong lồng ngực cô không khỏi nhảy lên kích động. So với lúc vào rừng, cô giờ đã gầy nh, ánh mắt dại ra mà nhìn xung quanh, mái tóc ngắn ngủi rối bù bẩn thỉu, đến cả quần áo trên người, cũng rách nát đến nỗi mơ hồ. May mắn, trên lưng cô lúc này, lại có thêm tấm da báo, mà tấm da báo này, lại vừa hay có thể giúp cô che thân. Đi thêm một đoạn nữa, cô phát hiện phía trước có một bóng người, lại gần một chút, mới nhìn rõ dung mạo của người đó.
Co gái đó, là người phụ nữ mang nét đẹp và sự bí ẩn nhất mà cô từng thấy.
Diệp Tử “Chào mừng cô trở về.
Diệp Tử đợi Lâm Quân Dao tới gần mới mỉm cười lên tiếng.
Lâm Quân Dao đã mệt đến sắp ngất xỉu, cũng chỉ gật đầu coi như đáp lại cô ta.
Hai bọn họ trở về, vừa tìm được điểm tựa, Lâm Quân Dao mới cảm thấy được sự tồn tại của mình, trực tiếp không quan tâm địch bạn xung quanh mà ngủ thiếp đi.
Diệp Tử ngồi bên cạnh, chỉ khẽ cười nhạt một tiếng. Lâm Quân Dao lại mơ một giấc mơ dài, trong mơ, cô thấy bố mẹ mình vẫn còn ở bên cạnh, hàng ngày bọn họ vẫn ở bên nhau nói cười hạnh phúc, mẹ cô thỉnh thoảng sẽ căn nhằn chuyện cô kén ăn, bố cô cũng sẽ có lúc lén lút giấu mẹ, đem cô đi ăn những món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700795/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.