Không còn cảm giác, nhưng có chút thuốc mỡ dính lại.
Mặt cô đen sì, Trương Đình họ khẽ, lúc này mới hơi mất tự nhiên mà lên tiếng: “Bác sĩ nói không sao, nghĩ ngơi một thời gian là khỏi. "
Còn nghỉ ngơi một thời gian là khỏi
Khoan đã, bác sĩ? “Em mãi không tỉnh, tôi lo lắng nên mới gọi bọn họ đến xem sao..?"
Lâm Quân Dao nín thở một hơi: “Bọn họ nói sao...?"
Trương Đình nhìn cô, dè dặt lên tiếng: "Không có gì đáng ngại!”
Lâm Quân Dao không chịu nổi nữa, ném chiếc gối vào mặt Trương Đình, quát lớn: “Tôi muốn kiện anh, đây rõ ràng là một cuộc bạo dâm, tên khốn kiếp, anh nhìn xem trên người tôi xem còn chỗ nào lành lặn không hả. ?"
"Tôi muốn kiện anh, Trương Đình, tôi muốn rời khỏi đây... Trương Đình để mặc cô phát tiết xong, mới từ tốn ngồi xuống bên mép giường, Lâm Quân Dao thở hồng hộc, quay mặt đi không muốn nhìn hắn.
Trương Đình nhìn cô một lúc, cuối cùng thở dài, kéo chăn cho cô. “Em muốn sao cũng được, nhưng đừng nghĩ đến chuyện đó nữa....
Lâm Quân Dao không đáp, Trương Đình cũng chỉ nói một câu đó rồi im lặng ngồi ở bên cạnh cô. Ánh mắt Lâm Quân Dao có chút rối loạn, hai bàn tay giấu trong chăn của cô cũng khẽ siết lại.
Hắn đã biết điều gì rồi sao?
Lâm Quân Dao không dám suy đoán, chỉ sợ đêm qua, là hắn cố tình phát tiết, là hắn đang ra đòn phủ đầu, cảnh các cô chăng ? “Đừng nghĩ linh tinh nữa, nghỉ ngơi trước đi, cần gì thì gọi tôi!”
Bọn họ cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700793/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.