Lâm Quân Dao vệ sinh xong thì đi xuống lầu, Trương Đình đã ngồi ở bàn ăn, tay hắn cầm một tờ báo nước ngoài, đang nghiền ngẫm đọc.
Bước chân cô đi lại, ánh mắt hắn mới rời tới.
"Dậy rồi à?"
Lâm Quân Dao gật đầu.
“Ăn sáng đi, ăn xong tôi sẽ cho người sắp xếp đưa nhóc về nước.
Lâm Quân Dạo ngạc nhiên.
“Nhóc không phải còn đang đi học sao? Chạy đến đây làm gì?"
Lâm Quân Dao:
“Nhưng mà bố mẹ cháu .”
“Chuyện đó cứ để tôi lo, nhóc yên tâm về trước đi! Ở lại cũng không giúp được gì!"
Lâm Quân Dạo cắn môi, nặng nề ngồi xuống bàn.
So với Trương Đình, cô quả thật không làm được gì cả, ở lại cũng thành trước ngại cho hắn mà thôi.
“Cháu muốn ở lại. .”
Trương Đình nhíu mày, đặt tờ báo xuống:
“Đừng bướng binh, Pháp không giống với trong nước, có nhiều chuyện nhóc không quản được đầu .”
“Nhưng đó là bố mẹ cháu .”
"Nghe lời đi, Dao.
Lâm Quân Dao cắn chặt môi, không nói gì nữa.
Trương Đình nhìn cô cúi đầu, hắn có thể tưởng tượng được khuôn mặt không cam lòng của cô, còn có vài thói quen xấu khi hờn dỗi nữa, nhưng khuôn mặt hắn trước sau vẫn lạnh lùng.
Chuyện của bố mẹ cô quá kỳ lạ, cô ở lại, không chừng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm mà thôi.
Trong nước hắn có nhiều người tin cậy, ít nhất vẫn có thể đảm bảo an toàn cho cô.
Nghĩ vậy, hắn liền đanh mặt, trực tiếp mặc kệ cô phát tiết sự không vui.
Chiều hôm đó, quả nhiên Trương Đình hạ lệnh cho Đại Hổ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700737/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.