Trương Đình tìm kiếm toàn bộ khu vực trước đó có tín hiệu của bố mẹ Lâm Quân Dao nhưng không có bất cứ thông tin gì.
Càng kỳ lạ hơn là, đến một dấu vết vật lộn chống cự cũng không có.
“Lão đại, bên chỗ cho bọn tôi cũng không có dấu vết nào.
" Tìm kiếm gần nửa tháng trời không hề có kết quả, Trương Đình không thể không rút quân về.
"Lão đại .”
có người đang tiếp cận chỗ này!"
"Là ai?"
“Có bố người, một nữ hai nam .”
“Có thể là người thăm dò, hành tung nhưng ngày này tương đối lộ liễu, mấy người cảnh giác chút!"
“Vâng .”
Trương Đình đi xuống núi, trên đường mấy thuộc hạ cực kỳ cảnh giác.
“Lão đại phía trước có người.
Trương Đình nhíu mày, đám thuộc hạ lập tức rút súng phòng vệ.
Trương Đình chỉ đưa mắt một cái, con người bỗng chốc co rút lại.
"Lão đại .”
Tiểu Hổ từ xa nhìn thấy Trương Đình, hắn liền hét lên một tiếng.
“Là Tiểu Hổ và Đại Hổ sao? .”
Thật làm người ta sợ mà!"
Lâm Quân Dao bị ánh mắt của Trương Đình ghim đến mức lạnh toát.
Cô cẩn thận núp sau bóng lưng của Đại Hồ, mím môi thật chặt.
Trương Đình đứng im chờ bọn họ đi đến, ánh mắt hắn trước sau chỉ dừng trên người Lâm Quân Dao, so với nửa tháng trước, không hiểu sao, hôm nay nhìn cô càng phổng phao thu hút hơn hẳn.
“Lão đại, bọn em tìm anh mãi đấy.
" Trương Đình không mặn không nhạt đáp:
"Sao mấy người lại đến đây?"
Tiểu Hổ nhún vai, liếc sang Lâm Quân Dao.
Trương Đình đương nhiên hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700736/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.