” Sao nhóc lại đến đây hà? Có biết ndi này là chỗ nào không mà dám vào?”
Trương Đình tức giận, một mạch kéo tay Lâm Quân Dao ra hẳn ngoài cửa. Hắn cũng không màng có người xung quanh, mà lớn tiếng quát mắng cô.
Lâm Quân Dao nhìn hẳn, tâm tình ban đầu cực kỳ kích động, không ngờ cô lại gặp được hắn ờ Tây thành này, nhưng vui mừng được nhất thời, lòng cô liền trùng, chán nàn buồn rầu.
Trả lời!
Trương Đình hơi gắt lên, Lâm Quân Dao nhìn hắn, cô cắn môi thất vọng.
” Chuyện của cháu không liên quan đến chú!”
Trương Đình bắt đầu tức giận, hắn là có ý tốt, không muốn cô đến những nơi thị phi như thế, nếu xày ra bất trắc, hắn làm sao bào vệ cô được chứ, nhưng cô thì hay rồi, năm lần bày lượt chạy loạn, khiến người ta không thể không lo lắng, cô là hoàn toàn không hề đặt lời cành báo của hắn vào đầu một chút nào.
Bây giờ còn học được cách cứng miệng cãi lại hắn.
Trương Đình:” Nhóc nói gì? Nói lại lần nữa xem nào?”
Lâm Quân Dao quay đầu, mím môi. Trong lòng bắt đầu nổi lên sự uất ức.
Nếu hẳn đã từ chối cô thẳng thắn như thế, thì tốt nhất đừng nên có những hành động giống như quan tâm cô như bây giờ, cô đã hạ quyết tâm lớn như thế nào để quên hắn chứ, nhưng hắn lại luôn xuất hiện, luôn lờn vờn trước mặt cô không
ngừng, giống như một bóng ma ám ành cô vậy.
Hành động cùa hắn, chi khiến cho vết thương cùa cô càng sâu, càng đau thêm mà thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700723/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.