Lão nhị Quân Mã thấy vậy, khẽ cười nhạt, sau đó lại nói: “Trương Đình, ngồi đi!”
Hồng Thiên thấy người đã đù, liền ra hiệu cho thuộc hạ bê đồ ăn lên.
Trương Đình ngồi xuống, lại hòi lại lần nữa:” Lão đại, lần này có cùng chị dâu về không thế?”
Hồng Thiên nghe hắn hòi vậy, liền cười gượng gạo. Đám người kia thấy vậy, liền lập tức hiểu ra.
” Chị dâu lại giận dỗi rồi sao? Đại ca, anh thật có bàn lĩnh!”
Hồng Thiên trừng mắt với Viêm Thần, khẽ gằn lên:” Cậu lo mà quàn tốt đáp tình nhân của mình đi thì hơn! Mấy ngày trước, tôi nghe nói cô nhóc thần trộm nào đó đột nhiên chạy tới sòng bài cùa tôi, còn có ý đồ lừa đảo ờ chỗ tôi đấy!”
Viêm Thần ngớ người, sau đó thì lại lập tức hỏi:” Vậy sau đó thì sao?”
Hồng Thiên nhìn hắn, khinh thường nhả lời:” Còn sao nữa, người phụ nữ đáng chết đó dám đến sòng bài của tôi lừa đảo, nêu không nề cái bàn mặt cùa cậu, tôi sớm đã cho người băm vằm cô ta
thành trăm mành rồi!”
Hồng Thiên càng nói, sắc mặt hắn càng kém, Viêm Thần chì cần nhìn thôi cũng có thề đoán được, trận náo loạn kia nhất định là khùng bố cỡ nào.
Người trên đời làm cho đại ca tức giận đến mức bùng nổ như thế, trên đời cũng mới chì có chị dâu kia cùa hẳn mà thôi, may mà cô nhóc đó còn biết đường báo danh tính cùa hắn, nếu không, thì bây giờ đến một mẩu xương cốt cũng không còn rồi.
Hồng Thiên:” À, đúng rồi, Trường Đình, tôi nghe nói dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700721/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.