Một lát sau, hắn lại lên tiếng:” vậy bên chỗ cô bé Quân Dao đó có cần thêm người bào vệ không? Lần trước may mà có Phí Dạ Đông ra tay kịp thời, không sợ là cô nhóc kia đã bị người cùa ông ta ra tay!”
Trường Đình thờ ra một tràng khói thuốc, Tiểu Hổ biết ý liền hạ cừa xe.
” Mà kề ra cô nhóc đó hình như không biết quan hệ của Phí Dạ Đông đó và Phí Đường thì phài, còn qua lại rất thân mật, vừa rồi còn cùng tên đó đi ra từ một
chung CƯ!”
Dường như không khí bên trong xe lạnh hẳn đi, yên tĩnh một lúc lâu.
Trường Đình:” Cho thêm người đi bào vệ, cẩn thận một chút, đừng để ảnh hường đến cuộc sống cùa cô ấy!”
Tiểu Hổ:” Em biết rồi ạ!”
Trương Đình:” Còn chuyện gì nữa không?”
Tiểu Hổ nhìn Trương Đình, chuyện chính đã xong, chẳng qua chuyện tư thì vẫn còn, nhưng hắn không dám mờ miệng, lại
sỢ sẽ phạm sai lầm:” Dạ không ạ!”
Trương Đình liếc cậu ta, ra lệnh đuổi người:” Vậy thì làm việc của mình đi!”
Xe cùa Trương Đình dừng trước cổng trường đại học cùa Lâm Quân Dao.
ĐỢi cà buổi chiều, cuối cùng bên trong cũng tan học.
Thấy cô nhóc kia đi ra, ánh mắt hắn liền khẽ động. Nhưng ngoài dự liệu, Lâm Quân Dao rõ ràng đã nhìn thấy xe cùa hắn, lại làm như không thấy, điềm nhiên
cùng người bên cạnh rời đi.
Không hiểu sao, trong lòng Trương Đình có chút hoàng hốt.
” Lão đại, không đuổi theo sao?”
Trương Đình nhìn gương chiếu hậu, bóng lưng Lâm Quân Dao mềm mại uyển chuyển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-tan-nhan/1700720/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.