Chỉ có nụ cười trên mặt Tần Yểu Yểu vẫn như cũ, cô ta chớp chớp mắt, đột nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu cùng Giang Ly nói chuyện phiếm.
“Chị Ly Ly, tuần sau em và A Chi sẽ đến Hoa Thành du lịch. Chị có đề xuất gì không ạ?”
Nghe vậy, ánh mắt Giang Ly dừng lại, lòng bàn tay không tự chủ được mà siết chặt.
Hoa Thành này, rất quen!
Cô im lặng trong vài giây, sau đó giọng nói từ cổ họng từng chút một phát ra:
“Tôi chưa bao giờ đến đó, không biết gì về nó.”
Lúc nói ra những lời này, sắc mặt của Giang Ly có chút tái nhợt.
Thấy Giang Ly thẳng thừng phủ nhận, đuôi lông mày củaTần Yểu Yểu giương lên, trên mặt vui sướng càng mãnh liệt, nở nụ cười quyến rũ:
“A Chi nói ở Hoa Thành bốn mùa đều như mùa xuân, định dẫn em đến đó để đón giao thừa.”
“Em còn tưởng chị biết rõ nơi đó, định xin chị một ích lời khuyên làm hướng dẫn ạ.”
Giang Ly gật đầu, thần sắc đã khôi phục bình tĩnh, trên mặt không lộ ra quá nhiều cảm xúc:
“Ừ, nơi đó đúng thật là hợp để đi du lịch.”
Tất nhiên cô biết những thứ này. Bởi vì đây là những điều chính miệng cô nói cho Tiêu Nghiễn Chi.
Vài tháng trước, cô vừa giành được giải thưởng Kính vạn hoa, Tiêu Nghiễn Chi hỏi cô muốn quà gì.
Cô thăm dò nói nếu Tiêu Nghiễn Chi có thời gian, cô hy vọng anh có thể cùng cô đến Hoa Thành đón giao thừa.
Hiện tại nguyện vọng đã thành hiện thực, Tiêu Nghiễn Chi sẽ thực sự dành thời gian để đến Hoa Thành đón giao thừa.
Chỉ có điều, không phải đi cùng Giang Ly cô.
…
"Truyện đã full, đọc full có phí. Bạn nào muốn đọc full thì inbox page Tâm Trầm Hương Uyển nhé!"
…
Tiêu Nghiễn Chi đang lái xe, ánh mắt thờ ơ nhìn gương chiếu hậu một cái.
Đúng lúc này, Giang Ly vừa vặn cúi đầu, che giấu tia cô đơn hiện lên trong đáy mắt.
Thấy vẻ mặt cô bình tĩnh, ánh mắt Tiêu Nghiễn Chi trầm xuống, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.
Anh siết c.h.ặ.t t.a.y lái, ngữ khí vô cùng lạnh lùng nói: "Lát nữa nhìn thấy Dư Quảng Bình, cái gì không nên nói thì đừng nói, cái gì không nên nhìn thì đừng nhìn."
Bị nhắc nhở như vậy, sắc mặt Giang Ly cũng trở nên nghiêm túc.
Cô đã từng gặp Dư Quảng Bình trước đây, biết trong lời này của Tiêu Nghiễn Chi là có ý gì.
Tần Yểu Yểu không hiểu, mờ mịt nhìn Tiêu Nghiễn Chi: “A Chi, Dư tổng này có gì đặc biệt sao?”
"Mấy năm trước xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, trên mặt hắn có vết cháy." Tiêu Nghiễn Chi nói ngắn gọn:
"Lát nữa nếu như Yểu Yểu cảm thấy không thoải mái, có thể nhờ Tiết An đưa về trước."
Tiêu Nghiễn Chi đối với Tần Yểu Yểu rất ân cần và tỉ mỉ.
Nhưng Tần Yểu Yểu sẽ không yên tâm để Giang Ly và Tiêu Nghiễn Chi ở cùng nhau. Cô ngửa đầu nhìn Tiêu Nghiễn Chi đang lái xe, tươi cười thoải mái:
“Không đâu, chỉ cần ở cùng một chỗ với anh, em sẽ không sợ bất cứ điều gì.”
Chỉ là trên mặt có một vết sẹo mà thôi, có cái gì phải sợ hãi?
Nhìn từ góc độ của Giang Ly, ánh mắt của hắn đặc biệt nhu hòa, mang theo một chút cưng chiều, nói:
“Yểu Yểu rất ngoan.”
Nhìn hai người tương tác, Giang Ly chỉ nhàn nhạt nhìn.
Từ lúc bắt đầu từng trận cảm giác đau đớn, đến bây giờ đã không còn gợn sóng. Cũng mới chỉ là ngắn ngủi một tháng mà thôi.
Trước cửa khách sạn Twilight.
Trước khi xuống xe, Tiết An vẫn có chút lo lắng, nhiều lần dặn dò Giang Ly nhiều lần chú ý.
“Trợ lý Tiết, chị Ly Ly thông minh như vậy, nhất định sẽ không có vấn đề gì, cũng không cần tiếp tục dặn dò gì đâu.” Tần Yểu Yểu nháy mắt mấy cái, giọng nói hơi cao hơn, rõ ràng đang rất vui vẻ.
Bây giờ là bảy giờ tối, bầu trời đã tối thui, đèn đường ven đường đã sáng lên. Người đàn ông đứng bên cạnh chiếc xe.
Dưới ánh đèn màu trắng chiếu rọi, gương mặt tuấn tú của Tiêu Nghiễn Chi lộ vẻ nghiêm nghị khác thường:
“Nếu không làm tốt được việc này, thì nên mau chóng chấm dứt dã tâm của mình đi.”
Giang Ly theo bản năng ngẩng đầu, lễ phép cảm tạ Tiết An: “Trợ lý Tiết, những gì cậu nói tôi đã đều nhớ kỹ, yên tâm đi.”
Tiết An lúc này mới lúng túng ngồi trở lại trong xe.
Khi cánh cửa phòng riêng được mở ra, Dư Quảng Bình đã đợi từ lâu.
Lúc mới đi vào, Dư Quảng Bình đưa lưng về phía nhóm người Tiêu Nghiễn Chi, bởi vì lời nói lúc trước của Tiêu Nghiễn Chi nên Tần Yểu Yểu có chút tò mò.
Rốt cuộc là vết bỏng nghiêm trọng cỡ nào, có thể khó nhìn đến mức làm cho người ta khó chịu?
Đến khi đối diện với hắn ta, Tần Yểu Yểu chỉ liếc mắt một cái, lập tức sợ đến mặt mày trắng bệch, hai chân thậm chí đứng không vững.
Nửa khuôn mặt của người đàn ông ngồi trên ghế chi chít sẹo, lớp da mới mọc xếp chồng lên nhau không đều trên mặt. Những phần bị cháy được dính lại với nhau, một bên mắt đã bị mù, toàn bộ khuôn mặt đầy sẹo. Trông thật kinh khủng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]