“Lần sau gặp lại.” Giang Ly xoay người, bóng dáng mảnh khảnh nhanh chóng biến mất khỏi phòng, nụ cười trên mặt Tống Du cũng dần dần nhạt đi.
Nhưng khi anh nhìn thấy một chiếc khăn quàng cổ của phụ nữ trên bàn, không thể không mỉm cười một lần nữa.
…
Giang Ly vội vàng từ trong công ty luật chạy ra, chiếc xe quen thuộc đã đỗ trước cửa. Bước chân cô dừng lại, rồi lại bước nhanh về phía xe.
Hai tay Tiêu Nghiễn Chi cầm vô lăng, cửa sổ xe từ từ hạ xuống xuống từng chút một lộ ra sườn mặt trang nhiêm, tao nhã của hắn, giờ phút này đang lạnh nhạt nhìn cô.
"Lên xe."
Giang Ly nhìn qua cửa sổ thấy trên ghế phụ còn có Tần Yểu Yểu đang ngồi. Cô ta ăn mặc rất xinh đẹp, một chiếc váy công chúa màu vàng kem, như thể đang đi hẹn hò.
Trong nháy mắt hai người đối diện nhau, Tần Yểu Yểu còn có chút kinh ngạc, khẽ giật giật quần áo Tiêu Nghiễn Chi: “A Chi, tối nay chị Ly Ly cũng đi sao?”
Cùng lúc đó, Giang Ly mở cửa sau ra, Tiết An vội vàng chào hỏi cô: “Chào buổi tối, chị Ly Ly.”
Nhìn thấy Tiết An ngồi ở hàng ghế sau, Giang Ly sửng sốt, một chân đạp lên xe, lại chậm chạp không lên xe.
"Đừng để tôi thúc giục cô, Giang Ly." Giọng nói của Tiêu Nghiễn Chi từ ghế lái tùy tiện truyền đến.
Ngay sau đó Giang Ly đã nhanh chóng lên xe, đóng cửa xe lại.
Cô cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao Tiêu Nghiễn Chi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-me-nguoi-cua-tong-tai-vo-tinh/3736939/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.