Ở trong mắt hắn, Giang Ly chính là tâm cơ như vậy, liền có thể vì tiền tài mà không từ thủ đoạn.
Thủ đoạn giống như năm đó đã đối với hắn.
"Trước khi trả hết tiền, tốt nhất là cô thu hết lại những tâm tư không nên có đi."
Bỏ lại câu nói lạnh lùng này, Tiêu Nghiễn Chi khởi động động cơ xe, nhấn ga.
Khi trở lại Thụy Uyển, Tiêu Nghiễn Chi cũng theo Giang Ly vào nhà.
Giang Ly không ngờ hắn còn theo vào, nhất thời không kịp phản ứng: “Tối nay anh muốn ở lại đây à?”
Giọng điệu hơi ngạc nhiên.
Dựa theo biểu hiện của hắn tối nay, hắn chắc là chán ghét cô đến cực điểm, đưa cô trở về cũng coi xem như hắn đang phát thiện tâm rồi.
Mi tâm Tiêu Nghiễn Chi ngưng tụ, ngữ khí không tốt: “Nhà tôi, tôi không thể ở sao?”
Giang Ly hờ hững liếc hắn một cái, cũng không phản bác, giọng điệu bình tĩnh nói: “Tiêu tổng xin cứ tự nhiên!”
Nói xong, cô đi vào phòng tắm.
Vừa rồi bị hắt rượu, cảm giác nhớp nháp khắp người khiến cô khó chịu nên muốn đi tắm thật nhanh.
Lúc Giang Ly đang tắm, điện thoại di động của cô vang lên hai lần, có tin nhắn đến.
Tiêu Nghiễn Chi đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động trên bàn, ánh mắt không rõ ý tứ, đưa bàn tay to ra nhanh chóng cầm lấy.
Điện thoại có mật khẩu.
Tiêu Nghiễn Chi tiện tay thử sinh nhật Giang Ly một chút. Sai Mật khẩu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-me-nguoi-cua-tong-tai-vo-tinh/3679935/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.