Tiêu Nghiễn Chi mặc áo khoác màu đen, gió đêm thổi qua vạt áo, ánh mắt càng ngày càng lạnh, không chút kiêng dè rơi trên mặt Giang Ly.
"Tôi bảo cô đi bộ về nhà khi nào? Đừng tự nói như mình đáng thương như vậy." Hắn trầm giọng nói, cũng không có nhíu mày, giọng điệu bình tĩnh:
“Tôi đưa cô về!”
Giang Ly nhấc mí mắt lên đang muốn nói chuyện, liền thấy Tần Yểu Yểu Di bước nhanh tới, mím chặt môi, sắc mặt có chút khó coi:
“Nghiễn Chi, anh vừa rồi uống rượu, không thể lái xe.”
"Không uống, vừa rồi trong ly của tôi không có rượu.” Khuôn mặt của Tiêu Nghiễn Chi lạnh lùng, khó có được giọng điệu với Tần Yểu Yểu cũng mang theo không kiên nhẫn:
“Cô cũng lên xe đi.”
…
Tần Yểu Yểu ngồi ở ghế lái phụ, tượng trưng cho thân phận partner của cô ta, Giang Ly đương nhiên ngồi ở hàng sau.
Trong xe có mùi hương gỗ thơm mát mà Giang Ly quen thuộc. Chai nước hoa trên xe này là món quà mà cô ấy đã tặng cho Tiêu Nghiễn Chi trước đây.
Ngửi thấy mùi vị này, Giang Ly không hiểu sao cảm thấy rất an tâm, nhẹ nhàng nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
“Cô đang thoải mái xem tôi là tài xế?” Tiêu Nghiễn Chi từ kính chiếu hậu nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của cô, hừ lạnh một tiếng: “Giang Ly, thủ đoạn hiện tại của cô càng ngày càng cao rồi.”
Hắn là nói vừa rồi Giang Ly dùng thủ đoạn cố ý giả bộ ủy khuất để lấy sự đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-me-nguoi-cua-tong-tai-vo-tinh/3679934/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.