‘Nhanh cứu người!’
Một lúc sau, Từ Diện Tư và Cổ Mộc Hàn được đưa lên tàu cứu hộ một cách an toàn.
‘Già thấy trong người thế nào rồi?’
“Tôi không sao!”
Nhân viên cứu hộ tiến hành sơ cứu và kiểm tra qua cho Cổ Mộc Hàn, thấy cô không có vấn đề gì nên yên tâm hơn.
“Cô ấy sao rồi?”
//Cô ấy không có vấn đề, không nôn ra giọt nước nào, rõ ràng cô ấy không có dấu hiệu bị đuối nước. Chắc do ở trong nước biển lâu quá nên cơ thể bị cóng nên ngất đi hoặc cũng có thể là do cô ấy bị kiệt sức.
Từ Diện Tư nhíu mày “Tiểu Hàn làm gì biết bơi mà không bị đuối nước?”
//Đó là sự thật, cô ấy chỉ bị đuối sức mà thôi.
“Nhưng sao Tiểu Hàn vẫn chưa tỉnh lại? Hay các người chỉ là nhân viên y tế giả mạo?”
Cổ Mộc Hàn thoáng nghe lòng kinh ngạc “có cả giả mạo sao? Chú ơi chú…người ta chuẩn đoán đúng rồi đấy”.
Từ Diện Tư ôm chặt Cổ Mộc Hàn vào lòng “Tiểu Hàn, em có biết là anh rất lo lắng cho em không?”
Cổ Mộc Hàn không rõ tâm trạng của cô trong giờ phút này là gì “mỗi lần cô đứng trước nguy hiểm thì Từ Diện Tư luôn kịp thời đến cứu cô, lúc cô cần anh nhất thì anh liền xuất hiện trước mặt cô…những điều đó có chứng minh được rằng anh yêu cô hay không!”
Đêm càng về khuya, quan cảnh càng thêm vắng lặng. Từ Diện Tư ngước nhìn lên trời cao, lòng suy nghĩ xa xôi “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3546198/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.