‘Đưa nó lên thuyền!’
Tên côn đồ chỉ cần một tay đã nhấc bổng Cổ Mộc Hàn lên, hắn vác cô lên thuyền.
Trong lúc này, Cổ Mộc Hàn không hề la hét hay tỏ ra chút phản ứng dư thừa nào…“Hừ, biển chứ gì…ta bơi được, nhưng không biết có vượt biển được không, Cổ Mộc Anh…nếu Cổ Mộc Hàn ta có thể sống sót thì ngày tận thế của ông sẽ là một ngày gần nhất”.
Cổ Mộc Anh lạnh lùng nhìn về phía biển khơi mênh mông “chỉ còn lại một chút nữa thôi, mày sẽ phải bỏ thân nơi biển cả mênh mông. Cổ Mộc Hàn, kiếp sau nếu có làm người thì đừng nên đối đầu với tao”.
……………
Reng…
“Alo!”
‘Không xong rồi già, Cổ tiểu thư bị đưa về phía biển. Xe tôi đang đuổi theo nhưng giữa đường bị hỏng, không thể tiếp tục đi được nữa!’
Từ Diện Tư nghe đầu kêu ong ong, hai tai nghe lùng bùng “Mẹ kiếp, cậu làm việc kiểu gì vậy?”
‘Giờ phải làm sao đây già?’
“Là vùng biển nào?”
‘Là phía bắc bờ biển!’
“Đó là vùng biển vắng, cậu tìm cách nào đó để chuẩn bị cho tôi một chiếc thuyền!”
Hàn Du không dám nói gì thêm, và bên tai anh cũng chỉ còn lại tiếng tút.
Từ Diện Tư nhanh chóng quay đầu xe, anh lao nhanh về phía biển.
“Tiểu Hàn, hãy đợi anh”
Giả Thiên Thiên khó hiểu nhìn Từ Diện Tư “anh Tư Tư, xảy ra chuyện gì vậy?”
Từ Diện Tư lạnh lùng lên tiếng “Tiểu Hàn gặp nguy hiểm!”
Giả Thiên Thiên quan sát sắc mặt Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3546197/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.