Cổ Mộc Anh ngồi đọc báo trên sofa, lòng miên man suy nghĩ về những chuyện đã qua. Ông thấy không yên tâm lắm về chuyện đêm qua nên lấy điện thoại ra nhập một dãy số rồi bấm gọi đi…
Reng…reng…
Không thấy đối phương nghe máy, ông bấm gọi lại lần nữa.
Reng…
Rất nhanh đầu bên kia xuất hiện giọng nói trầm đục…
//Alo!
Nghe giọng điệu của đối phương có vẻ như rất buồn và kéo theo hơi thở nặng nề, Cổ Mộc Anh nhíu mày “Sao rồi? Chuyện tôi giao cho cậu tối qua, ổn cả chứ?”
//Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!
‘Cậu làm tốt lắm, chút nữa tôi sẽ chuyển số tiền còn lại cho cậu’.
//Không cần đâu, sau này ông cũng đừng gọi cho tôi nữa. Giao dịch giữa chúng ta xem như đã kết thúc.
Cổ Mộc Anh cười lạnh ‘‘chuyện hiếm đấy! Lần đầu tiên tôi nghe từ miệng của một tên côn đồ từ chối nhận tiền thưởng đấy!’’
//Tôi thật sự rất hối hận về chuyện này, lẽ ra thì tôi không nên nhận lời ông. Cô bé còn quá trẻ!
Cổ Mộc Anh lạnh mặt “Ý cậu là sao?”
//Tóm lại thì giao dịch của chúng ta đã kết thúc, sau này không ai làm phiền đến ai.
Cổ Mộc Anh tắt máy rồi cười khẩy “Cũng chỉ là một tên đâm thuê chém mướn mà bày đặt tỏ vẻ mình là một thánh nhân!”
Cổ Mộc Anh hớn hở lái xe đến Cổ thị. Vừa đến nơi, ông đã phải kinh ngạc với những việc xảy ra trước mắt mình, tấm biển quảng cáo của Cổ thị đã bị đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3546199/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.