Cổ Mộc Hàn ngồi nhìn mười đầu móng tay, cô cũng không biết nên nói gì với Từ Diện Tư.
Hà Kính Phong cười cười “thôi, anh đi uống vài cốc bia đây!”
Từ Diện Tư lạnh lùng nhìn Hà Kính Phong nhưng không lên tiếng, anh cảm thấy Hà Kính Phong vô cùng đáng ghét.
Sau tiếng đóng của Hà Kính Phong, phòng khách chỉ còn lại Từ Diện Tư và Cổ Mộc Hàn. Anh cảm nhận được sự xa cách của cô, lòng thoáng mất mát nhưng vội giấu kín cảm xúc. Anh nhích đến bên cạnh cô và nhẹ nhàng vòng tay ngang eo cô.
Cổ Mộc Hàn nhíu chặt mày!
“Sao thế?”
- Sao là sao?
“Thấy em như rất khó chịu khi anh chạm vào!”
- Tìm em có việc gì?
“Em thật sự bỏ mặc ba em cả Cổ thị?”
- Anh có vẻ như rất quan tâm đến Cổ thị nhỉ! Là sợ họ Cổ phá sản sẽ khiến cho Giả Thiên Thiên đói khổ sao?
Từ Diện Tư chau mày “em nói gì thế? Liên quan gì đến Giả Thiên Thiên?”
- Ông chủ Từ giàu có như vậy…nếu như thấy thương hoa tiếc ngọc thì có thể mang về nuôi.
Cổ Mộc Hàn càng nói, Từ Diện Tư càng nhíu chặt mày “em nói đủ chưa?”
Cổ Mộc Hàn bĩu môi!
Từ Diện Tư vội khóa chặt môi cô…
- Ưm…
Cổ Mộc Hàn trừng mắt, cô cố gắng đẩy Từ Diện Tư ra nhưng mãi không được, còn bị anh hôn mạnh bạo hơn. Nước mắt cô chợt ứa ra vì bị đau.
Từ Diện Tư lưu luyến lắm nhưng cũng đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3494671/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.