Doãn Băng Dao ngước mắt, lạnh lùng thốt ra một từ: "Không"
"Từ trước tới giờ chưa từng sao?"
"Chưa"
Trước đây từng rung động, nhưng hiện giờ, cô muốn xoa đi tất cả mọi hình ảnh của anh ta trong lòng mình. Một người đàn ông ma quỷ như anh ta, không đáng để cô yêu thương, cô cũng không có khuynh hướng tự ngược bản thân.
Khóe miệng anh khẽ cong lên đầy nguy hiểm: "Cô có tin không, sớm muộn gì tôi cũng khiến cô phải yêu tôi"
Doãn Băng Dao kinh ngạc nhìn ánh mắt đầy sự chiếm hữu của anh, cứng rắn nói, "Tôi không tin"
"Ha ha..." Anh khinh cuồng cười lớn vài tiếng: "Được, Doãn Băng Dao, chúng ta đánh cuộc đi, cuộc sẽ có một ngày cô yêu tôi"
Thực ra, ngay từ đầu, kế hoạch của anh là khiến cô từ từ yêu anh, sau đó sẽ bị anh vứt bỏ một cách không thương tiếc, khiến cô ta cũng phải nếm thử mùi vị bị vứt bỏ ra sao.
Nhưng sau này, anh phát hiện không thể làm như vậy được. Bởi cứ theo tình hình này, anh sợ trước khi cô yêu anh, thì bản thân đã rung động trước rồi.
Doãn Băng Dao nhìn cười đầy cuồng vọng, cô biết, anh ta nói được nhất định sẽ làm được. Nhưng cô vẫn chỉ là câu nói kia, anh ta có thể giam giữ cơ thể tôi, nhưng không thể nào giam giữ được trái tim tôi.
"Được rồi, cô ra ngoài đi" Ngự Giao đứng lên, chuẩn bị về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Doãn Băng Dao đứng lên, khom lưng cầm ly cà phê và chiếc khay trên bàn trà, khi cô khom lưng, cảnh xuân trước ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219457/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.