Cúp điện thoại, trong đầu Doãn Băng Dao hết sức rối loạn, đã từng lên tiếng cầu xin Ngự Giao một lần nhưng không được.
Phải tìm cơ hội thử lại một lần nữa.
Ngự Giao bố trí cho cô rất nhiều công việc, một ngày cô phải làm không biết bao nhiêu việc, nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi, vì so với những công việc cực khổ trước kia, những chuyện này đối với cô không đáng kể chút nào.
Chỉ là sự hành hạ này, khiến trong lòng cô rất khó chịu.
Buổi tối, Doãn Băng Dao bưng cà phê lên lầu, nhẹ nhàng gõ cửa phòng Ngự Giao, khi anh ta lên tiếng cho phép, cô mới đẩy cửa đi vào.
"Đây... là cà phê anh gọi." Cô bưng khay tiến lên, đặt cà phê xuống bàn trà.
"Ngay cả cách xưng hô với người khác cô cũng ko biết sao?" Ngự Giao không vui nói.
Xưng hô? Thực sự cô không biết mình nên xưng hô với anh ta như thế nào. Là Ngự Giao? Hay là Thẩm Ngạn Bằng.
Thấy vẻ mặt khó hiểu của Doãn Băng Dao, anh nói: "Bây giờ thân phận cô là gì?"
"Tôi.... tôi là người tình của anh."
"Không, bây giờ cô có thêm một thân phận nữa - người giúp việc. Cho nên những người giúp việc khác gọi tôi như thế nào, cô cũng phải gọi tôi như vậy." Anh châm một điếu thuốc, nhà nhã vắt chéo chân.
"Vâng, cậu chủ." Cuối cùng cô cũng hiểu rõ.
Anh hài lòng gật đầu, khóe miệng cong lên đầy mị hoặc, "Biết vâng lời lắm, có thể dậy dỗ." Mỗi một câu nói, đối với cô đều là nỗi sỉ nhục.
Ngự Giao bưng cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219456/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.