Anh ta đi đến ngồi xổm xuống trước mặt cô, nhìn cô bằng ánh mắt hết sức quái dị.
"Anh... anh muốn làm gì?"
"Từ nay về sau, tôi giao cho cô một nhiệm vụ"
"Nhiệm vụ gì?" từ trong ánh mắt của anh ta, cô có thể đoán ra, chắc chắn đó không phải chuyện tốt đẹp gì.
"Từ bây giờ trở đi, mỗi ngày cô đều phải tới đây quỳ một tiếng để sám hối" trong mắt anh tràn đầy vẻ đùa giỡn.
"Anh...."
"Cô đừng quên cô ở lại đây là để chuộc tội" Anh cắt ngang lời cô muốn nói.
Doãn Băng Dao cố gắng kiềm chế những lời phản kháng trong miệng, gật đầu một cái, "Được"
"Vậy bây giờ cô cứ tiếp tục quỳ ở đây đi, ha ha..." Ngự Giao cười rời đi.
Tiếng cười của anh dần dần biến mất, giống như ác ma.
Doãn Băng Dao nhìn bốn phía xung quanh, căn phòng nảy rất u ám tối tăm, bên ngoài rõ ràng nắng vàng rực rỡ, nhưng một tia sáng cũng không chiếu được vào bên trong căn phòng.
Ngự Giao vừa bước chân ra khỏi căn phòng, ánh sáng mặt trời đã chiếu vào người anh.
"Cậu chủ, cậu Hiên Bạch tới, đang chờ cậu ở phòng khách"
"Được, tôi biết rồi"
Ngự Giao trả lời xong, tiếp tục đi dạo trong vườn hoa.
Nửa tiếng sau, anh mới thong dong trở lại khu nhà chính, nhìn thấy Thẩm Hiên Bạch đang ngồi ở ghế salon uống trà.
Thẩm Hiên Bạch đặt ly trà xuống, đứng lên "Em đến thăm mọi người, nhân tiện có chút chuyện muốn nói"
"Có chuyện gì, ngồi xuống hãy nói" Ngự Giao đến gần, ngồi xuống phía đối diện.
"Mấy năm nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219455/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.